TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 169

Ra khỏi cửa vừa lên ngựa, Thúc Bảo đã kéo thẳng dây cương. Hoàng phiêu
đã nhận ra chủ cũ, ngựa mạnh, người khỏe, đi một hơi đã thấy ba mươi
dặm. Lúc này mới dừng cương, Thúc Bảo quay nhìn, thì thấy hành lý sau
yên đã sa hẳn một bên. Nếu Thúc Bảo tự chuẩn bị hành lý, yên cương, thì
đã cân đối, chắc chắn, nhưng đây lại là bọn đầy tớ của Hùng Tín buộc
không chặt, nhất lại bạc nặng gói bên trong, ngựa chỉ cần phi một đoạn đã
lỏng thêm rồi. Thúc Bảo trông thấy nghĩ thầm: "Buộc không chắc, bạn bè
cho gì, rơi dọc đường hết, thật là phụ lòng tốt của bạn. Không được chậm,
nhưng cũng không được sai sót, phía trước đã là thôn trấn nào đó, hãy nghỉ
lại đêm nay. Sáng sớm canh năm, ta trở dậy buộc lại mọi thứ hãy đi, thì
chẳng mất mát gì được nữa?" Thúc Bảo liền tìm vào quán trọ. Vùng này
vốn là rừng Tạo Giác, cũng bởi vận hạn của Thúc Bảo chưa hết, nên vẫn
phải còn một tai họa lớn nữa.
Chẳng biết tính mạng Thúc Bảo ra sao, xin xem hồi sau sẽ rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.