TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 171

nên chuyện. Ở đây, có một chủ quán trọ họ Trương, tên Kỳ, lâu nay vẫn là
bảo chính trông coi cả vùng. Vợ Trương thì cả ngày ngồi sau quầy hàng,
đon đả chào mời, sai phái đàn em, lôi kéo hành lý, tranh nhau khách khứa
với các hàng khác. Hôm ấy họ Trương vừa bị Sái Thái thú Lộ Châu đánh
cho mười roi, bắt phải tóm cho kỳ được bọn cướp ở rừng Tạo Giác. Từ
quan chí dân, ai cũng biết giữa bọn cướp với những quán trọ trong vùng
đều một cánh với nhau, chính vì biết thế, nên Sái Thái thú mới khoác chặt
việc này lên cổ Trương Kỳ. Trời vừa tối, họ Trương cũng vừa kịp kéo bọn
lính của bọn phủ về tới cửa quán. Thúc Bảo đang trong phòng trọ, nghe bên
ngoài ồn ào tiếng người, tiếng ngựa, tưởng có khách trọ mới tới nên không
để ý.

Trương vào nhà, kể lể vớivợ:
- Bọn cướp thì được của rồi chuồn mất. Lão Thái thú thì ôn dịch hồ đồ,
đem cái việc khổ sở này buộc vào cổ ta chẳng khác gì bắt gió, giỡntrăng.
Bảo ta tìm đâu ra bọn cướp để nạp bây giờ.

Vợ Trương khẽ ra hiệu, vợ chồng dẫn nhau vào nhà trong, bọn lính bám
theo để nghe vợ chồng rương bàn bạc ra sao. Vợ Trương thì thầm:
- Vừa chiều có một khách trọ mớivào, rất đáng nghi ngờ.
Bọn lính nghe thế, vội xúm lại hỏi:
- Xin bà chủ nói rõ xem nào. Việc này quả rất đáng quan hệ đến mạng sống
chúng tôi đấy!
Vợ Trương đáp:
- Các bác đừng to tiếng thế. Khách hiện vẫn đang trong quán mà!
Một tên lính hỏi dồn:
- Làm sao bà chủ biết được người khách trọ này đáng ngờ nào?
Vợ Trương đáp:
- Người này mặc quần áo mới, dây khăn chỉnh tề, lại mang khí giới, cưỡi
một con ngựa cao lớn. Nếu là nhân viên phải có lính tráng theo hầu, là
khách buôn thì cũng phải có bạn bè, đầy tớ, đằng này lại một mình vào
quán, không đáng nghi ngờ còn gì nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.