TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 289

Không nói chuyện bận rộn của bọn Dương Tố, hãy nói chuyện Thái tử,
thấy Trương Hành nói vậy, lập tức trở ra chuẩn bị mọi việc. Sai tả hữu lấy
một cái hộp nhỏ bằng vàng kín đáo bỏ vào hộp một vật gì đó, đóng kỹ hộp,
bên ngoài lấy lụa điều gói chặt, rồi lại bỏ vào trong một cái hộp lớn hơn,
viết chữ lên, đóng dấu cẩn thận, sai một viên nội thị, đem vào ban cho Trần
phu nhân, dặn phu nhân phải tự tay mình mở ra. Nội thị vâng mệnh, vội
đem vào nội cung.

***

Lại nói Trần phu nhân, từ lúc bị Trương Hành bức trở về hậu cung, sau đó
nghe tin vua băng, trong lòng mười phần lo sợ, khóc lóc liên miên, chẳng
hề ăn ngủ, nay lại thấy nội thị đến dâng trình hộp vàng:
- Tân đế ban cho phu nhân cái hộp này, sai kẻ hầu này đem tới Xin phu
nhân tự mở xem.
Rồi cung kính đặt hộp lên bàn. Phu nhân trông qua, trong lòng vô cùng lo
sợ, không dám mở, bèn hỏi nội thị:
- Bên trong có phải thuốc độc không?
Nội thị thưa:
- Hộp này tân đế tự tay đóng gói, kẻ hầu này không thể biết được. Xin
nương nương cứ mở ra là biết ngay thôi mà!
Phu nhân thấy nội thị chối không biết, lại càng tin là độc dược, trong lòng
đột nhiên đau quặn, nước mắt như suối tràn, lên tiếng khóc rống:
- Thiếp từ lúc nước mất, bị bắt làm nô tỳ, những tưởng không sống nổi, khi
phải kéo lê thân trói buộc hết dặm dài ngắn, may được tiên đế yêu thương,
tưởng kiếp này gặp đại phúc. Nào ngờ hồng nhan bạc phận, chuyển thành
chuyện tai họa dường này. Chẳng thà lưu lạc nơi dân dã, may còn được bảo
toàn tính mạng.
Vừa nói vừa khóc, rồi lại tiếp:
- Thiếp đội ơn tiên đế rất trọng, nay có thác xuống tuyền đài, thật cũng cam
tâm. Những việc vừa qua, thiếp không có gì lắt léo, cũng chẳng làm điều gì
xúc phạm đến tân đế, không hiểu sao lại có chuyện ban cho độc dược này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.