TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 303

phải có. Bệ hạ nay là chúa của thiên hạ rồi, sao không sai người đi các nơi
khác mà tìm kiếm. Lại không có người đẹp gấp mười lần Tuyên Hoa hay
sao. Việc gì cứ ngồi không mà phiền não?
Dượng Đế đáp:
- Hoàng hậu nói tuy rất hay, nhưng chỉ sợ đình thần sẽ nhiều người lên
tiếng ngăn cản.
Tiêu Hậu đáp:
- Trong đám đình thần, kẻ dám nói dám can rất ít. Người đáng sợ nhất là
lão thần Dương Tố mà thôi. Nay nhân có mấy chậu lan đang nở nhiều, ngày
mai bệ hạ hãy triệu Dương Tố vào ngự uyển, cho thưởng yến xuân lan, tìm
chuyện gợi ý, xem ý tứ Dương Tố ra sao, mà quyết định vậy thôi.
Dượng Đế phán:
- Hoàng hậu nói đúng lắm?
Bàn bạc xong xuôi, một đêm qua đi. Sáng hôm sau, Dương Tố ra ngự uyển,
thấy mấy chục chậu lan, chậu cao chậu thấp, đều rộ những hoa.
Chính là:

Thoang thoảng hương tràn lối vắng
Lơ thơ liễu rủ ánh hồ trong.

Dượng Đế vội sai hai nội thị, ra triệu Dương Tố vào ngự uyển.

***

Lại nói Dương Tố từ khi giúp công lập Dượng Đế, cậy mình công lớn, tất
cả quyền hành trong triều đều thâu tóm trong tay mình. Sáng hôm ấy,
Dương đang cùng đám con hát say sưa ca múa, thấy có thánh chỉ truyền
triệu, lập tức lên kiệu vào ngự uyển, qua hồ Thái Dịch, Dượng Đế trông
thấy, mời vào điện, miễn lễ, ban cho ngồi. Dương cũng chẳng cần khiêm
nhường, chỉ bái một cái, rồi ngồi xuống.
Dượng Đế phán:
- Đã lâu trẫm không thấy khanh, cũng thấy mình sinh bỉ lậu. Hoa lan nở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.