TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 304

nhiều, liễu xuân khoe tơ bên hồ, hương thơm phủ khắp người, cá lượn mặt
hồ, nên mời khanh vào cùng thưởng ngoạn, cùng câu cá mua vui.
Dương thưa:
- Thần nghe rằng: thả chim muông thì lụn bại, nuôi thú dữ thì tiêu vong.
Ngày xưa Lỗ Ai Công đứng xem cá ở tiền đường mà sách “Xuân Thu" của
Khổng Phu tử chê cười. Vua Thuấn nghe đàn khúc “Nam phong" mà vạn
đời sau còn ca ngợi. Bệ hạ mới lên ngôi báu đang chính lúc tràn trề sức lực,
xin hãy lấy phép xưa của Nghiêu Thuấn, đừng bắt chước những điều lầm
lỗi của Lỗ Ai Công.
Dượng Đế đáp:
- Trẫm nghe ông già ở Bàn Khê, chỉ câu cá mà nên nghiệp nhà Chu tám
trăm năm, công nghiệp của khanh liệu có khác gì không?
Dương mặt mày hớn hở thưa:
- Bệ hạ lấy điều đó để ví với hạ thần, hạ thần cũng xin lấy điều đó để đền
đáp bệ hạ.

Vua tôi cùng vui vẻ. Dượng Đế liền sai mấy nội thị, chuyển yến tiệc lại gần
hồ để xem cá. Cá lớn cá bé lúc nổi lúc chìm, lúc ẩn lúc hiện, sóng nước dập
dờn.
Dượng Đế phán:
- Trẫm cùng khanh câu, ai câu được cá trước thì thắng, kẻ thua phạt một
chén rượu có được không?
Dương thưa:
- Thánh ý thật hay vô cùng!
Chẳng bao lâu, Dượng Đế giật lên, được một con cá vàng nhỏ khoảng ba
thốn. Dượng Đế mừng lắm, nói với Dương:
- Trẫm câu được một con rồi. Khanh nhớ phải uống một chén rượu phạt
nhé!

Dương đang chăm chú câu, nói sợ cá nghe không dám cắn câu, nên không
trả lời nhà vua, đầu chỉ gật gật ra hiệu, đến khi nâng cần lên vẫn chẳng thấy
cá đâu, lại đặt cần xuống chỗ cũ. Một lúc sau, lại thấy Dượng Đế giật lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.