TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 320

Kim đặt mẫu thân xuống gõ mạnh cửa, lão canh cổng đã được Vưu Thông
sai từ trước, chờ sẵn để mở cửa cho Giảo Kim, rồi vào báo cho viên ngoại
biết.

Vưu Thông vẫn chưa đi ngủ, chờ Giảo Kim tới, nghe đầy tớ vào trình,
mừng không nói hết, ra đón mẹ con Giảo Kim vào nhà ngồi đâu đấy Vưu
Thông lên tiếng trước:
- Mang ơn tổ tiên để lại cho ít nhiều của cải, mấy năm nay thì năm nào
cũng hết hạn hán lại lụt lội, gia tư ngày càng hao hụt dần.
Nay muốn về Giang Nam buôn vài chuyến tơ lụa, nhưng nghe nói các nơi
trộm cướp sinh như ong, sợ đi chẳng được. Nghe danh lệnh lang là bậc hào
kiệt, cũng muốn có lệnh lang cùng đi, được lời sẽ chia đều, may kiếm được
ít nhiều để phụng dưỡng bá mẫu chăng?
Trình mẫu vốn cũng nhà giàu có, ít nhiều biết lẽ đời, nghe thế cười đáp:
- Viên ngoại lầm rồi! Viên ngoại giàu có, còn ta thì nghèo khó, suốt ngày
chân tay vất vả. Nay viên ngoại đi buôn xa, hoặc giả trên đường không
người sai phái đỡ đần, cần phải con ta đi theo sau, rồi hàng tháng trả cho nó
ít nhiều, lấy cái nuôi mẹ già, thì nghe ra còn thông. Chứ thử hỏi con ta có
tài đức gì, mà dám kết huynh đệ với viên ngoại. Lại thêm vốn liếng không
một đồng đóng góp, làm sao dám nghĩ tới chuyện buôn chung, chia lãi đều
cho được.
Vưu Thông nói:
- Vưu Thông này từ lâu mộ tiếng lệnh lang, tình nguyện xin được kết nghĩa
huynh đệ, xin bá mẫu đừng ngại.
Rồi sai sửa soạn hương án, Vưu Thông bái lạy, nhận Trình mẫu làm bá
mẫu, Trình mẫu cũng hoảng hốt vái đáp lễ bốn vái. Vưu Thông nói tiếp với
Trình mẫu:
- Cháu cùng lệnh lang ra đi rồi, sợ một mình bá mẫu ở nhà có chỗ không
tiện, nên mời bá mẫu về trang trại đây. Nếu có gì chưa được chu tất, xin bá
mẫu lượng thứ.
Trình mẫu đáp:
- Con ta được đi với viên ngoại, ta thật đội ơn. Chỉ sợ tính tình nó lỗ mãng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.