TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 631

Lả lơi như trăng vờn nước mà không mờ
Uốn éo như hoa rung rinh mà chẳng tiếng
Thẹn thùng đỉnh Giáp non Thần
Dẫu Hằng Nga điện Quảng Hàn cũng thua
Anh Tương Phi Lạc Thủy mờ
Phi tần cung Hán thẫn thờ lảng xa
Buồn thương xuân vội vàng qua
Kéo dây ngũ sắc, căng ra lại chùng
Những lo người đẹp vẫy vùng
Dây tơ hồng buộc chân cùng, người ơi!
Thướt tha yểu điệu đi đời.

Dượng Đế cùng Tiêu Hậu dựa lan can nhìn ra, lòng hoan hỉ vô hạn. Giữa
lúc chăm chú nhìn, thì đội "Điện cước nữ", kéo được khoảng trên dưới nửa
dặm dường, má hồng hoen ố mồ hôi, bắt đầu thở không ra hơi. Nguyên do
lúc này đã là cuối tháng ba, trời bắt đầu nóng, sáng ra, mới có bóng mặt trời
phía đường đông, thì cũng chưa đáng sợ nhưng tới lúc mặt trời lên giữa
đỉnh đầu, đội "Điện cước nữ” này đều là các cô gái mười sáu, mười bảy yểu
điệu, làm sao chịu nổi.

Dượng Đế thấy thế, trong lòng thầm nghĩ: "Bọn con gái này, khi mà phấn
điểm mày chau trông cũng ra dáng lắm, nhưng mồ hôi giọt này nối giọt
khác thế kia, kéo lê từng bước khó nhọc, cũng chẳng còn thú vị gì nữa".
Liền lập tức ra lệnh nổi hiệu dừng thuyền. Thuyền rồng đi đầu vội nổi
thanh la, hai bên bờ, đội "Điện cước nữ" lập tức chùng dây, cùng nhau lên
tiếng thở phào khoan khoái. Một hồi thanh la nữa vang lên, mọi người liền
dùng dây buộc neo thuyền lại. Lại một hồi thanh la thứ ba, ai nấy thu dây
kéo thuyền gọn gàng rồi lên thuyền của mình. Tiêu Hậu thấy vậy, bèn lên
tiếng hỏi:
- Mới đi được một đoạn ngắn, sao bệ hạ lại lệnh cho dừng lại?
Dượng Đế đáp:
- Hoàng hậu không thấy đội "Điện cước nữ" sao, mới có nửa dặm đường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.