TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 633

được?
Thế Cơ thưa:
- Nên chia ra cho các quận huyện từng đoạn, nơi này thúc bách nơi kia.
Nhược bằng bệ hạ sợ kéo dài, thì bất luận dân chúng hay quan nha, cứ
trồng một cây liễu, thưởng một tấm lụa, trăm họ nghèo khổ sẽ vì lợi mà
quên cả khó nhọc, trồng cả ngày lẫn đêm, thần tính rằng chỉ năm sáu ngày,
công việc sẽ xong xuôi.
Dượng Đế vui mừng phán:
- Khanh thật chân tài đắc dụng.

Chỉ truyền đến hai bộ Binh, bộ Công, hỏa tốc viết cáo thị hiểu dụ trăm họ
thôn hương, cứ trồng một cây liễu lớn, thưởng một tấm lụa. Lại sai bọn thái
giám, cùng với bộ Hộ, sắp sẵn lụa tiền, cứ theo đúng số cây đã trồng mà
cấp. Thực là tiền tài có sức mạnh của quỷ thần, chỉ vì để lấy thưởng mà
chẳng nghĩ đến tính mạng, từ già chí trẻ, suốt ngày suốt đêm, từng đoàn
từng lũ, kéo đi không ngớt. Có những nơi không có cây, phải khiêng vác từ
nơi xa hàng bốn năm mươi dặm tới. Cây nhỏ thì còn dễ, những cây một
người ôm không hết, thì phải xúm nhiều người đào đào bới bới rất kỳ công
mà khiêng đến.

Dượng Đế từ trên gác cao của thuyền rồng nhìn ra, thấy dân chúng lũ lượt
từng đoàn như ong như kiến tới trồng liễu, lòng vô cùng hân hoan, nói với
quần thần:
- Ngày xưa Chu Văn Vương có công đức với thần dân, dân vì Văn Vương
mà xây đài điện, đào ao hồ, chẳng khác gì con làm cho cha, nghìn đời vẫn
coi đó là tấm gương tốt đẹp. Các khanh nhìn trăm họ hai bên bờ sông kia,
tranh nhau kéo đến trồng liễu, thì nào có khác gì cảnh xưa. Trẫm cũng nên
thân hành trồng một cây, để ai nấy đều thấy được vua tôi cùng vui cảnh thái
bình thịnh trị! Âu cũng là một việc tốt đẹp vậy!

Rồi dẫn quần thần, kéo lên bờ, trăm họ trông thấy, đều quỳ lạy sát đất.
Dượng Đế truyền lệnh đứng dậy phán rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.