TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 704

Sĩ Tín vội quay ra, rảo bước đến miếu thổ địa, thấy một bóng người đi phía
trước, vừa đi vừa lẩm nhẩm một mình, Sĩ Tín nhìn kỹ, đúng là viên thư lại
rồi. Sĩ Tín vội lần lên phía trước, chạy nép sau cổng miếu thổ địa, giả giọng
Giang Tây hỏi ra:
- A, ngài thư lại đến đây rồi!
Viên thư lại nhìn trong tối chẳng rõ, lại nhận ra viên sai quan của bộ Binh,
liền cất tiếng:
- Chào Hùng đại nhân?
Sĩ Tín đáp:
- Không dám!
Thư lại xăm xăm bước vào. Sĩ Tín bước nhanh ra đón, thư lại nhìn kỹ, nhận
ra Sĩ Tín, ba hồn bảy vía đâu mất cả, cả người run bắn, khụy ngay xuống
mặt đất, Sĩ Tín đặt ngay một chân lên ngực thư lại, rút đoản đao sáng loáng
ra. Thư lại van lạy:
- Không dính dáng gì đến tiểu nhân cả, xin tha cho mạng chó già này.
Sĩ Tín nạt:
- Con chó săn kia, không được mở miệng, mày hãy khai cho thực thằng
quan chó của mày hiện đang ở đâu?
Thư lại thưa:
- Vừa xếp đặt xong mọi chuyện, rồi về hậu đường rồi ạ!
Sĩ Tín sợ người qua lại bắt gặp sinh chuyện lôi thôi, vội hạ ngay dao xuống,
gọn một nhát, đầu đã lìa khỏi cổ. Sĩ Tín cởi áo trên người thư lại, gói thủ
cấp lại, vứt ngay góc thềm miếu. Biết rõ tường sau cửa miếu, chính là phủ
đường, Sĩ Tín nhảy ngay lên tường, vừa may phía trong có một cây liễu kề
ngay tường, liền bám lấy mà xuống. Thì ra là nhà Chu Quận thừa đãi cơm
rượu hôm trước, Sĩ Tín lần vào, cửa trong đã đóng kín cả, may còn thấy
cuối tường cầu thang lên gác.
Sĩ Tín nhảy lên cửa sổ, nghiễm nhiên đã đứng ở cầu thang trong nhà, rồi
từng bậc một lặng lẽ lên gác. Nhìn vào trong phòng chỉ thấy một mình Chu
Quận thừa, vì không mang gia quyến đi theo, chỉ có một vài thằng nhỏ, hầu
hạ hàng ngày, thì giờ đều đang ở dưới bếp cả. Sĩ Tín khẽ đẩy cửa sổ thấy
Chu Quận thừa đang ngồi trước bàn với một ngọn nến, trên bàn la liệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.