TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 943

vàng ngọc, châu báu, sai Trưởng Tôn Thế An đi cầu viện Hạ Vương Đậu
Kiến Đức, khiến cho Tần Vương bỗng được rơi vào cảnh "dĩ dật đãi lao,
phản khách tác chủ”.

Từ Mậu Công sợ Vương Bộ cùng La Sĩ Tín không làm được việc, nên lãnh
quân bản bộ đến ngay Thiên Kim Bảo, nào ngờ Sĩ Tín đã dùng kế phá xong
thành. Vào được thành, quân dân, bất kể già trẻ, đều giết sạch không còn
một ai. Mậu Công vì thế xót xa mãi không thôi. Vương Bộ cũng đã tới
được Hổ Lao, đem một nghìn tinh binh, giả làm quân nhà Trịnh, đang đêm
lừa cho mở thành, rồi trói ngay được Vương Hằng Bản đang còn ngủ,
chiếm được thành.

Mậu Công vui mừng, nói với Vương Bộ:
- Đất này tuy đã yên, nhưng Thế Sung đã sai Đại Vương Uyển, Trưởng Tôn
Thế An đi cứu viện Kiến Đức, chẳng biết Kiến Đức bằng lòng phát binh
nhiều ít. Ta hãy đem công lao của hai hiền huynh, báo cho Tần Vương biết,
xem Tần Vương định liệu ra sao.

Trưởng Tôn Thế An vâng mệnh Thế Sung, mang theo rất nhiều của báu,
tìm đến Lạc Thọ, trước tiên đem ngay biếu các tướng. Tướng nào cũng
nhận quà, duy chỉ Tế tửu Lăng Kính là không chịu nhận, đại tướng Tào
Đán cũng sai người đem trả lại lễ vật. Ngày hôm sau, Thế An vào gặp Hạ
Vương sớm, đưa trình văn thư cùng lễ vật, Hạ Vương phán:
- Lân bang xin cứu viện, lẽ nên vâng mệnh, nhưng chỉ ngại lâu nay cô với
nhà Đường vẫn đi lại tốt đẹp, chẳng có cớ gì để khởi binh? Phương chi, cô
lại vừa phá Mạnh Hải Công thắng trận trở về chưa được bao lâu, cũng thật
chưa nên làm khó nhọc quân sĩ, xáo động dân tình!
Thế An thưa:
- Trịnh với Hạ thật là như môi với răng. Môi hở răng lạnh, là lẽ tất nhiên.
Nay Hạ không cứu Trịnh, Trịnh tất diệt. Trịnh mà mất thì sợ rằng Hạ cũng
mất theo.
Hạ Vương phán:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.