TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 950

- Điện hạ nói là ngựa đẹp hay sao. Hãy đợi tiểu tướng lấy về.
Tần Vương vội can:
- Không nên! Không nên?
Uất Trì Cung đáp:
- Không hề gì đâu!
Uất Trì Cung hai chân thúc ngựa, phi thẳng đến trận quân Hạ, hai tướng
đứng bên là Táng Sinh cùng Nghĩa Phương, sợ Uất Trì Cung có sơ hở gì
chăng, cũng ruổi ngựa đuổi theo. Uyển đang cầm dây cương, quan sát trận
chiến, bỗng nghe như tiếng sét bên tai:
- Chạy đi đâu?
Rồi chẳng khác gì con gà nhép, bị Uất Trì Cung túm lấy ngựa, không chạy
nổi. Uất Trì Cung giằng ngay dây cương, Táng Sinh cũng vừa tới kịp, kéo
lấy ngựa cùng về bản trận. Trong trận quân Hạ, thấy tướng nhà Đường,
ngay phía hậu quân, cướp cả người ngựa của Uyển đi đều gào thét kinh
hoàng, chẳng còn lòng nào muốn đánh nhau, hoảng hốt rút chạy. Mậu Công
liền lớn tiếng:
- Lúc này không thừa thế xông lên giết giặc, còn đợi lúc nào nữa!
Rồi tự mình cầm dùi đánh trống lớn, các tướng Bạch Sĩ Nhượng, Dương
Vũ Uy, Vương Bộ, Đào Vũ Khâm, cùng tất cả binh lính tinh nhuệ nhất tề
xông lên. Tần Vương dẫn lính khinh kỵ, cùng Uất Trì Cung, Thúc Bảo, Sĩ
Tín, lội qua Dĩ Thủy, đánh vào hậu quân nhà Hạ, giương cao cờ Đại
Đường, trước sau cùng giáp công. Quân sĩ nhà Hạ hoảng sợ, đành vừa đỡ
vừa lui. Quân nhà Đường đuổi đến hơn ba mươi dặm, chém đến hơn một
vạn thủ cấp, Kiến Đức chạy dài, vội vứt áo mũ vương vị, cải trang làm một
viên tướng, vừa đỡ che vừa rút, không còn lòng dạ nào nghĩ đến chuyện
đánh chác, thì gặp ngay vợ chồng Sài Tự Xương, dẫn một đội "Nữ tử
quân", dũng mãnh khôn đương. Kiến Đức đang chống đỡ, bị ngay một
thương, vội tìm người cứu nhưng quân sĩ trong lúc hỗn loạn, mạnh ai nấy
chạy, ai cũng còn lo chống đỡ cho mình không xong, nên riêng mình Kiến
Đức chống trả chẳng nổi, lại thêm một vết thương nữa, may mà chưa nguy
đến tính mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.