TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 964

than:
- Trời đất ơi! Ta nào biết được chúng mày lại như trẻ trong tã cả một lũ,
sớm biết thế này, ta đã chẳng thèm phát binh cứu viện. Đại trượng phu sinh
ra trong trời đất, chẳng nên được tiếng thơm cho trăm đời thì cũng để lại
tiếng thối cho vạn năm, sao lại học theo cách của bọn đàn bà chẳng có lấy
một chút khí khái!
Rồi nói với bọn lính canh đứng bên:
- Các ngươi hãy đẩy xe của ta ra một góc, để khỏi phải nghe giọng lưỡi của
chúng nó, bẩn cả tai ta!
Một đám dân chúng đứng xung quanh xem, có người chỉ tay, nói:
- Đây chính là Hạ Vương, nghe nói ông ta làm vua ở Lạc Thọ, rất yêu
thương dân chúng, lại rất giản dị liêm khiết, so với vua Trịnh chúng ta còn
tốt hơn gấp mười. Bà hoàng hậu lại cũng là bậc hiền minh, giúp vua trị
nước chuyên cần, nay không ngờ vì vua Trịnh, mất cả giang sơn, làm sao
không xót xa cho được!

***

Lại nói Tần Thúc Bảo cùng Tần Vương trở về ,thấy thành Lạc Dương đã hạ
xong, trong lòng lúc nào cũng lo đến chuyện của Đơn Hùng Tín, tìm đến
chỗ xe tù nhốt anh em, con cháu Thế Sung, cùng với đình thần họ Trịnh,
nhưng không thấy Hùng Tín, mới hỏi quân sĩ thì biết rằng, Giảo Kim đã
thưa với Tần Vương, đưa Hùng Tín ra phía đông thành rồi. Thúc Bảo vội
chạy theo tìm, thấy một tên lính tâm phúc của Giảo Kim. Thúc Bảo hỏi:
- Trình tướng quân đâu rồi?
Tên lính thưa:
- Đang cùng với Đơn viên ngoại ở trong miếu thổ địa phía trước!
Thúc Bảo theo tên lính dẫn, thấy Hùng Tín đang ngồi trong miếu, nói
chuyện với Giảo Kim, cổ đeo gông. Thúc Bảo ôm lấy Hùng Tín mà khóc.
Hùng Tín nói:
- Tần hiền huynh hà tất bi thương đến thế. Hùng Tín nghe Tần Vương đem
binh đánh Thế Sung, đã đem chuyện sinh tử đặt ra ngoài. Nay nước mất,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.