TUYỂN TẬP IVAN BUNIN - Trang 17

áo vét dài, cổ đeo cà vạt trắng, tóc cắt ngắn, đứng sóng đôi bên cô gái vận
bộ đồ lụa trắng, tay cầm lấy tay cô...Anh đưa mắt nhìn sang bức ảnh một
tiểu thư đội lệch chiếc mũ, gương mặt xinh đẹp, tươi tắn...Sau đó, lòng tràn
ngập niềm khổ đau ghen tỵ với những người không quen biết vừa rồi,
những người không phải chịu đau đớn, anh đăm đăm nhìn dọc theo dãy
phố.

- Đi đâu đây? Làm gì đây?
Phố xá vắng tanh. Nhà nào cũng giống nhà nào, đều màu trắng, hai tầng,

đều là những cửa hiệu kề bên những cái vườn cất rộng;có cảm giác rằng
trong những ngôi nhà ấy không có lấy một người nào. Trên mặt đường, cát
trắng lấp lánh sáng lên như đang bị rang dưới ánh mặt trời nóng bức, rực
lửa, chói chang niềm vui mà cũng vô vị ở đây. Đằng xa, con đường phố dốc
thoai thoải chạy cao dần lên phía bầu trời không gợn một đám mây nào và
sáng xám. Có cái gì gợi lại những thành phố phương Nam như
Xêvaxtôpôn, Kéc Anapa. Hồi tưởng ấy làm viên sĩ quan không chịu nổi. Và
anh vội vàng quay trở lại cúi đầu, nheo mắt nhìn chằm chằm những bước
chân của chính mình. Anh loạng choạng bước đi va vấp, giầy đá vào nhau.

Viên sĩ quan trở về khách sạn, ngườhấy mệt mỏi lạ lùng, tưởng chừng

như vừa đi một đoạn đường dài vô tận ở Turơkextan, ở sa mạc Xakhara. Cố
thu hết sức còn lại, anh bước vào căn phòng rộng lớn vắng ngắt của mình.
Người ta đã thu dọn xong căn phòng anh, những dấu vết cuối cùng của
nàng không còn nữa, chỉ có chiếc kẹp tóc của nàng là nằm sót lại trên bàn
nhỏ đặt cạnh giường. Anh cởi bỏ bộ quân phục rồi nhìn vào gương, khuôn
mặt anh - như khuôn mặt bao viên sĩ quan bình thường khác, đen xạm đi vì
nắng, bộ ria mép khô cứng đi vì nóng, đôi mắt xanh biếc, dường như sáng
thêm bên nước da sạm nắng, giờ đây lộ rõ những nét căng thẳng điên dại.
Cái cổ đứng áo sơ mi trắng mỏng gợi một cái gì trẻ trung mà cũng thật bất
hạnh. Anh nằm ngửa xuống giường và gác đôi giày xám đầy bụi lên thành
giường. Cánh cửa sổ mở rộng, rèm cửa rủ xuống và chốc chốc những làn
gió nhẹ lại khẽ đung đưa tấm rèm, đem vào trong phòng cái hơi nóng hừng
hực của những mái tôn đang bị thiêu đốt, cái hơi nóng của cả một bầu trời
sông Vônga trống trải, lặng yên giờ đây đang chan hoà ánh sáng. Anh vòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.