Shinichi khoác bộ trang phục chú tiểu.
- Chieko, con không định đi chơi đêm trước hội sao? - Mẹ hỏi nàng lúc
họ đã xong cơm tối.
- Còn mẹ thì sao hả mẹ?
- Tiếc là mẹ không đi được. Cha mẹ còn đợi khách.
Chieko nhanh nhẹn sửa soạn và rời khỏi nhà. Trên Đại lộ thứ tư người
đông đến mức không len nổi. Song nàng biết rất rõ kiệu rước nào thì ở ngã
tư nào - vậy là nàng đi vòng một lượt không sót cái nào. Thảy đều đẹp quá,
lộng lẫy quá! Cạnh chiếc kiệu nào các nhạc công cũng đang ráng hết sức
chơi. Ở chỗ các kiệu rước tạm đỗ, nàng mua một cây nến nhỏ, thắp lên và
thắp trước thánh linh. Trong thời gian lễ Ghion, người ta chuyển các tượng
thánh từ chùa Yaxaka đến địa điểm các kiệu rước tạm đỗ - đấy là khu vực
phía Nam Kyoto, trên ngã tư Xinkiogoku và Đại lộ thứ tư.
Rồi ngay đấy Chieko thấy một cô gái đang bảy lần cầu khấn.
Chieko thấy cô ta từ phía sau, nhưng cũng hiểu ngay cô ta đến đây làm
gì. Muốn làm phép bảy lần cầu khấn thì phải bảy bận lùi xa tượng thánh và
bảy bận tiến lại gần miệng khấn vái. Vào những phút ấy thì không thể bắt
chuyện với ai được.
- Ôi? Chieko không nén nổi tiếng kinh ngạc. Nàng có cảm giác như mình
đã gặp cô gái này ở đâu thì phải. Chieko cũng lại làm phép bảy lần cầu
khấn mà không rõ tại sao nàng làm thế nữa.
Cô gái lùi khỏi thánh linh về phía Tây rồi lại quay lại. Chieko cũng tiến
lui tương tự, nhưng nàng lùi về phía đối diện, phía đông.
Cô gái cầu khấn nghiêm trang và lâu hơn Chieko. Với lại Chieko lùi
cũng không xa bằng cô gái ấy. Nên sự thể là, họ đã khấn xong bảy lần đồng
thời và giáp mặt nhau trước tượng thánh.
- Chị cầu gì vậy? - Chieko hỏi.