Lúc Chieko về nhà, bà Xighe đang xào xáo bữa ăn qua quýt buổi chiều
cho các nhân viên cửa hiệu.
- Con về đây mẹ ạ. Xin mẹ tha lỗi vì con về muộn... Còn cha đâu ạ?
- Ông ấy ở đằng sau rèm kia - đang ngồi ở bàn ngẫm nghĩ chuyện gì đấy.
- Xighe đưa mắt lên nhìn cô gái. - Con ở đâu thế? Kimono nhàu mà ướt hết
cả rồi. Đi thay quần áo đi.
- Con đi ngay đây ạ. - Chieko lên gác, chậm rãi thay quần áo và ngồi
xuống nghỉ một lát. Khi nàng quay xuống bên dưới, Xighe đã cho các nhân
viên ăn xong.
- Mẹ ạ. - Chieko nói, mà giọng nàng run run. - Con có đôi điều cần thưa
với mẹ, một mình mẹ...
- Được, ta lên chỗ con nào.
Chieko ngập ngừng, chưa dám lên tiếng.
- Ở đây cũng mưa rào ạ? - Nàng vừa hỏi vừa cố tập trung tư tưởng.
- Mưa rào? Mưa rào thì không, mà thực tình có phải con định nói chuyện
mưa rào với mẹ đâu.
- Thưa mẹ, con vừa đến ngôi làng trong Bắc Sơn. Ở đấy có chị em gái
của con - mà con không rõ là em hay là chị. Thì ra, chúng con là chị em
sinh đôi. Con đã gặp chị ấy lần đầu tiên trong lễ Ghion. Chị ấy bảo rằng
cha mẹ đẻ chúng con đã mất từ lâu rồi.
Đối với bà Xighe, lời Chieko nói tựa như sét đánh ngang tai.
- Nghĩa là, cô ấy sống ở làng trong Bắc Sơn? - Bà vừa khẽ hỏi lại vừa
nhìn vào mắt Chieko.
- Vâng. Con không thể giấu cha mẹ chuyện này được nữa. Chúng con đã
gặp nhau hai lần: hôm lễ Ghion và hôm nay.
- Hiện thời cô ấy làm gì?