TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1116

Sát mép nước bờ bên kia có một cái cây nhỏ. Những chiếc lá đã bắt đầu

đỏ của nó soi bóng xuống sông.

- Cái cây lá đỏ tươi kia gọi là cây gì nhỉ? - Mắt nhìn Naeko, Hideo hỏi.

- Đấy là cây sơn, cây để lấy sơn, - cô gái đáp và đến lượt mình lại nhìn

Hideo. Hai tay lóng ngóng cô bắt đầu sửa lại mái tóc. Nhưng thình lình nó
xổ ra và như một làn sóng huyền đổ xuống lưng cô.

- Ôi! - Cô gái kêu lên, mặt đỏ bừng. Ngậm những cái trâm ở miệng, cô

bắt đầu búi lại tóc cho ngay ngắn mà không sao búi được: hình như, một
vài cái trâm đã rơi ra đất.

Lòng đầy ngưỡng mộ, Hideo ngắm làn tóc xõa của Naeko, ngắm sự mềm

mại nữ tính trong cử chỉ hai tay cô đang sửa lại tóc.

- Tóc chị dài làm sao, chị có ý nuôi tóc không? - Anh hỏi.

- Vâng. Tóc Chieko cũng dài lắm. Chẳng qua chị ấy biết cách để đầu -

Thế nên đến đàn ông cũng không ngờ... tiên sinh vui lòng lượng thứ nhé, -
Naeko bắt đầu vội vã buộc chiếc khăn lên đầu (

[73]

).

-...

- Thế đấy, gỗ thì tôi cứ đánh bóng còn bản thân chả bao giờ vào nề nếp

hết.

Tuy vậy Hideo để ý thấy đôi môi Naeko có thoa nhẹ ít son. Bỗng dưng

anh thấy mong muốn giá cô gái bỏ khăn buộc đầu ra và buông xõa mái tóc
huyền kỳ diệu của mình lần nữa, song cố nhiên yêu cầu chuyện đó anh
không dám. Dường như Naeko cũng cảm thấy điều ấy và cô thắt chặt thêm
chiếc khăn.

Những rặng núi từ đằng Tây tiến sát đến lòng sông hẹp đã sẫm lại.

- Naeko ạ, có lẽ đã tới lúc chị phải về, - Hideo đứng dậy nói.

- Việc của tôi hôm nay xong rồi... Ngày lại đâm ngắn quá...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.