TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1222

“Không! Chúng không được hỏi thế, cấm tuyệt đối. Đó là một phép tắc

nghiêm ngặt của nhà này. Xin ông đừng lo”.

“Tôi nhớ không lầm thì bà gợi ý với khách hàng là không nên yêu thích

độc nhất một cô trong số các cô của bà. Bà nhớ không? Chúng ta đã nói về
sự lăng nhăng bừa bãi, và bà đã nói với tôi giống y như tôi nói với bà tối
nay. Chúng ta đổi chỗ đấy. Lạ thật! Tính đàn bà của bà bây giờ mới lộ hẳn
ra, phải thế không?”

Mụ nở một nụ cười mỉa mai ở khóe môi mỏng dính.

“Tôi cho rằng ông đã làm rất nhiều đàn bà khóc thét lên, ngay từ khi còn

trẻ”.

“Bà nghĩ gì kỳ thế!”, Eguchi chưng hửng.

“Tôi thấy ông than phiền nhiều quá”.

“Làm gì có, tôi đã không đến đây nếu tôi thuộc loại đàn ông như thế.

Người già đặt chân tới chỗ này vẫn còn những kỷ niệm gắn bó với đàn bà
lắm. Nhưng dằn vặt hay rên rỉ đâu có mang lại những gì đã mất đi”.

“Tôi không ngạc nhiên”. Nét mặt mụ thản nhiên như không.

“Lần trước tôi có hỏi bà người ta được hưởng cái gì nhất trong ngôi nhà

này?”

“Các cô gái ngủ mê cả, tôi nghĩ thế”.

“Tôi có thể dùng cùng loại thuốc ngủ không?”

“Tôi đã phải từ chối lần trước rồi mà”.

“Vậy thì một lão già làm cái gì là xấu nhất?”

“Trong nhà này không xảy ra chuyện gì xấu”. Mụ nói, hạ cái giọng nói

còn trẻ xuống như thể muốn động viên Eguchi.

“Không chuyện gì xấu?” Ông già lẩm bẩm.

Đôi mắt đen của mụ không xao xuyến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.