TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1417

Vũ Hạc” của tôi như sự gợi lại vẻ đẹp tinh thần chính xác của Trà lễ tức là
đã không hiểu ý tôi. Thật ra đó chỉ là một tác phẩm tiêu cực, diễn tả sự nghi
ngờ của tôi về giá trị đang mất dần của Trà đạo và báo trước cái lố bịch mà
Trà đạo đã và còn sẽ rơi vào.

“Mùa Xuân có hoa đào, mùa hè có chim cu,

Mùa Thu có trăng và mùa Đông có tuyết, sáng, lạnh”.

Trong bài thơ của Đạo Nguyên Thiền Sư nói về vẻ đẹp của bốn mùa, ta

có thể chỉ thấy được những hình ảnh ước lệ, tầm thường, công thức và dở
ẹt. Người ta có thể thấy nó là một bài thơ mà không thật là thơ gì cả. Nhưng
đó lại là một bài thơ rất gần với bài thơ trối trăn của Thiền Sư Lương
Khoan [6] :

“Ta còn để lại gì không?

Đây là hoa nở mùa Xuân

Kia là chim cu hót trên đồi

Và nọ là lá thu vàng rụng”

Trong bài thơ này cũng như trong bài thơ của Đạo Nguyên Thiền Sư, sự

tầm thường của hình ảnh và sự tầm thường của danh từ được kết liền không
do dự và như thế chúng lại truyền đạt được tinh hoa của tinh thần Nhật
Bản. Và chính là bài thơ cuối của Lương Khoan Thiền Sư mà tôi muốn
trích dẫn ở đây:

“Một ngày Xuân dài, đầy sương:

Tôi thấy tôi đang nô đùa với trẻ nhỏ, chuyền chiếc bóng tròn,

Gió thì mát, trăng thì thanh,

Hãy nô đùa cho đến hết ngày,

Chút gì còn lại của thời tàn.

Không phải tôi ghét bỏ cuộc đời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.