TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 172

nhỏ đang run rẩy trắng. Chân nàng nhỏ hơn cả cánh tay làm thành hình bán
nguyệt của người chồng đang cõng mình trên vai.

Ngoái nhìn bóng dáng phía sau của người nuôi chim, anh rơi một giọt

mềm mại xuống mặt nước. Không biết lúc nào anh chợt nói bằng cái tâm
trong sáng:

- Hiện hữu thần linh.

Anh hiểu niềm tin chính anh làm nàng bất hạnh là tội lỗi. Anh đã hiểu đó

là suy nghĩ không tự biết mình. Anh hiểu con người không thể gây bất hạnh
cho con người. Anh hiểu việc cầu xin sự tha thứ của nàng là sai lầm. Anh
hiểu rằng thật là kiêu mạn khi tự nâng mình lên bằng tội lỗi gây cho người
khác để tìm kiếm sự tha thứ từ người được an định chịu đựng tội lỗi đó.
Anh hiểu rằng con người không thể gây tổn thương cho con người.

- Hỡi Thần linh. Ta đã thua Người.

Anh nghe thấy tiếng suối đang chảy rì rầm trong thung lũng bằng tâm

trạng như thể chính anh đang nổi bập bềnh và chảy trên âm thanh đó vậy.

(1926)

HOÀNG LONG dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.