THUYỀN LÁ TRE
Đặt cái xô xuống bên cạnh đám hoa thục quỳ, Akiko bứt mấy chiếc lá ở
bụi tre lùn dưới cây mận thả vào trong nước.
- Thuyền đấy. Em có thích không?
Thằng bé nhìn chăm chú vào cái xô. Rồi nó ngước nhìn Akiko và mỉm
cười.
- Chị Akiko làm cho con những cái thuyền đẹp đấy. – Mẹ cậu bé nói. –
Vì con là cậu bé ngoan mà. Chị Akiko sẽ chơi với con nếu con ngoan.
Nó là em chồng chưa cưới của Akiko. Nàng đã ra ngoài vườn vì nàng
cảm thấy mẹ muốn ở một mình với cha. Thằng bé là đứa hay quấy rầy, nên
nàng dẫn nó đi với mình. Nó là đứa em nhỏ nhất của chồng chưa cưới của
nàng.
Nó khuấy những chiếc lá. “Chúng đang đánh nhau”. Thằng bé thật dễ
thương.
Nàng vắt chiếc kimono đang giặt và treo lên cho khô.
Chiến tranh đã kết thúc, nhưng chồng chưa cưới của nàng vẫn chưa về.
- Đánh đi, - thằng bé nói, khấy nước mạnh hơn. – Đánh mạnh nữa vào.
- Tự em đang làm chúng té văng hết đi đấy.
- Nhưng chúng không chuyển động.
Đúng là khi thằng bé rút tay lại thì chúng hoàn toàn đứng im.
- Mình sẽ mang chúng ra sông. Dòng sông sẽ khiến chúng bơi được.
Thằng bé thu gọn đám lá lại. Akiko tưới chỗ nước ấy vào bụi hoa thục
quỳ rồi mang cái xô vào bếp.
Nàng đứng trên tảng đá bên bờ sông và thả xuống từng chiếc lá một.