đó khối người đã lụn bại như anh biết đấy!
- Cái đó thì đúng rồi, con đâu có cãi.
- Nhưng cuộc đời của một người cha có được mĩ mãn hay không, còn tùy
thuộc vào việc con cái ông ta có xây dựng được cuộc sống riêng hạnh phúc
hay không nữa. Mà ta thì chưa thể hiện được về chuyện đó.
- Ba nghĩ là như vậy à?
- Nào, cha con ông thôi đi cho.- Bà Yasuco can thiệp. - Các người định
bắt đầu năm mới thế đây à? Hãy nhớ là Fusaco nó đang ở đây đây!
Có tiếng cửa ngoài đường mở - đó là cô thư ký Ayco Tanizaki đến chúc
mừng năm mới. Ayco không chịu vào nhà, cô đứng ở phòng đệm và cúi
chào rất thấp khi trông thấy Singo.
- Vô cùng cảm động vì cô đã đến chơi trong tiết trời mưa gió thế này. -
Singo nói. - Mời cô vào trong nhà cho ấm đã!
- Xin đa tạ ngài. - Ayco cương quyết từ chối.
Singo nhìn cô thư ký và cố đoán xem vì lý do gì mà cô lại đội mưa gió
đến như vậy - để kêu ca hay để thông báo một tin quan trọng? Nhưng dù
thế này hay thế khác, cô cũng đã hành động một cách can đảm!
- Nếu vậy để tôi vào thay quần áo rồi ta cùng đi chúc Tết vậy. Năm nào
tôi cũng đi được vài nhà, hoặc ít nhất cũng phải đến chỗ ngài Itakura, cựu
chủ tịch của hãng.
Chuyến tàu đi Iocoxuca vắng ngắt. Mưa tạt vào kính cửa. Singo nhìn
mưa và trong lòng thấy vui vì Ayco đến thăm ông.
- Năm nào cô cũng đến chúc Tết chúng tôi vào ngày mồng một đấy nhỉ?
- Singo nói.
- Quả có vậy ạ? - Ayco đáp và ngập ngừng một lúc rồi thốt ra. - Tôi
những muốn ngài cho phép tôi đến thăm ngài cả sau khi tôi đã thôi việc?