Singo thất kinh và cảm thấy bị xúc phạm.
- Dù sao thì tôi cũng không có quyền yêu cầu ở cô một việc như vậy, ông
nói.
- Ngài không cần phải yêu cầu đâu. Tôi sẽ tự nguyện làm việc đó, và như
vậy, tôi sẽ có thể trả ơn ngài về những gì ngài đã làm cho tôi.
Lời tuyên bố to tát từ cái miệng nhỏ bé của Ayco lại làm cho vết thương
trong lòng Singo đau nhói, và thiếu chút nữa ông đã bảo cô ta đừng có
nhúng mũi vào công việc của người khác.
Riêng Ayco thì đang có vẻ phấn khích vì cái ý nguyện tự giác của mình.
- Tôi không sao hiểu nổi Suychi. - Cô tuyên bố. - Vợ đẹp như thế! Ngài
có biết không, thấy anh sa đà với ả kia, tôi cũng khó chịu, nhưng không khi
nào tôi cảm tử ghen với Kikuco, cho dù cô có được Suychi yêu chết mê
chết mệt đi chăng nữa!
Ngừng một chút, cô nói thêm:
- Cũng có thể là đàn ông không yêu những người đàn bà không làm cho
kẻ tình địch phải ghen tuông chăng?
Singo cười cay đắng.
- Suychi còn hay chê Kikuco là non nớt nữa. - Ayco nói tiếp - “Nó vẫn
còn trẻ con và vì thế được ông già tôi thương”, anh ấy bảo thế.
- Cái đồ ngu ngốc. - Singo buột miệng. Ông cảm thấy người run lên vì
tức giận.
Ayco bối rối im lặng. Singo hiểu con trai ông muốn ám chỉ tư chất đàn
bà của Kikuco. Chẳng lẽ anh ta lại đi tìm một thứ gái điếm ở người vợ trẻ
của mình? Điều đó hẳn phải là một sự vô giáo dục ghê gớm, một sự băng
hoại tinh thần khủng khiếp.
Singo bỗng hiểu ra rằng con trai ông là một kẻ tàn nhẫn đến cùng cực.
Cả Ayco lẫn tình nhân của anh ta cũng đều là những kẻ tàn nhẫn.