tranh tới giờ. Singo đã kết luận rằng cả hai cô đều không nghiêm túc. Ông
không thấy có nghĩa vụ phải thỏa mãn đề nghị nêu trên trong bức thư, dù
vậy ông vẫn nhận Ayco vào làm.
Từ đó tới nay đã ba năm trôi qua và Singo lấy làm lạ là, Ayco đã giữ kín
mọi chuyện được lâu như vậy. Ngoài việc đi nhảy với Suychi ra, trong suốt
thời gian ấy cô ta còn tới chơi nhà tình nhân của anh ta nữa. Và một lần kia
cô đã dẫn cả Singo tới đó.
Dường như giờ đây cô đã chán ngấy tất cả. Singo luôn cho rằng tính tình
Ayco hời hợt, nhưng mãi sau khi cô nghỉ việc rồi ông mới hiểu rằng cô
cũng không thiếu lòng tốt và đức tính cao thượng.
2
- Hôm nay ba dậy sớm quá vậy! - Kikuco thốt lên khi thấy Singo hiện ra
sau lưng cô bên bồn rửa mặt.
Trong bồn nước mà Kikuco đang tháo đi, Singo thấy có mấy giọt máu.
Bất chợt ông liên tưởng đến lần thổ huyết cách đây vài năm của mình.
“Hay là Kikuco cũng...?”, ông hoảng sợ nghĩ. Nhưng vấn đề đã được làm
sáng tỏ là cô chỉ bị chảy máu cam.
Kikuco bịt mũi bằng chiếc khăn tay.
- Ngẩng đầu lên và dựa lưng vào tường! - Singo kêu lên và vỗ vỗ nhẹ
vào lưng cô.
- Không sao đâu mà ba. Con xin lỗi vì thế này... - Kikuco nói và trong
khi đó một dòng máu đỏ chảy dọc theo cánh tay cô.
Kikuco nhắm mắt và im lặng. Khuôn mặt tái xanh của cô còn mang rõ
dấu ấn của tuổi thơ trong trắng, Singo nhìn thấy một cái sẹo nhỏ trên trán
cô dưới mái tóc lòa xòa.
- Cứ để đó và đi tắm đi. - Singo ra lệnh khi thấy mũi Kikuco đã chảy hết
máu và cô đang định rửa cái bồn sứ.