TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 498

- Tôi sẽ không bao giờ đến nữa.

- Kìa, đừng ngốc nghếch thế.

- Ông sẽ không gặp lại tôi nữa đâu. Tại sao tôi lại phải đến cơ chứ?

- Đơn giản thôi, vì tôi muốn chúng ta là bạn bè. Tôi vừa giải thích cho cô

xong, rằng đó là lý do khiến tôi xử sự như ban nãy.

- Ồ! Đủ rồi đấy?

- Giả sử tôi cứ để tôi cùng với cô đi. Điều gì sẽ xảy ra? Chắc hẳn ngay từ

mai, tôi sẽ không muốn trò chuyện với cô nữa và chỉ trông thấy cô, tôi cũng
đã khó chịu. Tôi đến vùng núi này là nhằm tìm lại nhu cầu trò chuyện với
mọi người, cô hiểu chứ? Để có thể trao đổi chuyện này chuyện nọ với cô,
để chúng ta có thể cùng trò chuyện với nhau, nên tôi không động đến cô.
Vả lại, cũng phải nghĩ đến cô một chút chứ? Tôi có cảm giác cô không thận
trọng lắm với các khách du lịch... Họ chỉ ở đây một vài hôm rồi lại đi thôi
mà.

- Vâng, đúng thế.

- Cho nên, cô hãy nghĩ đến bản thân cô. Nếu cô geisha đến với tôi là

người đáng chê trách thì về sau, chính cô sẽ không muốn gặp tôi nữa đâu.
Không, không, tốt nhất là cô hãy chọn cho tôi.

- Đủ rồi!Tôi không nghe ông nữa. - Cô nói và quay ngoắt đi.

Nhưng sau một chút suy nghĩ, cô nói tiếp:

- Có lẽ ông nói cũng hơi có lý.

- Chuyện chốc lát thôi mà, cô hiểu đấy. Hoàn toàn không có gì khác

thường... Không quan trọng và không có ngày mai.

- Vâng, chắc thế. Tất cả những người đến đây đều nghĩ như vậy. Cũng

như ở bến cảng, nơi tôi sinh ra. Nói cho cùng thì đây chỉ là một trạm nước
suối nóng: khách đến một, hai ngày rồi lại đi thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.