làm tôi, khó chịu quá ôi, cái đầu khốn khổ của tôi... Họ có một chai whisky
loại tồi.Làm sao tôi biết được đó là loại Whisky rẻ tiền?...
Hai bàn tay nắm lại, cô xiết chặt lấy trán.
Bên ngoài, bỗng có tiếng mưa rơi mỗi lúc một nặng hạt.
Để giữ cô khỏi ngã, Shimamura phải ôm lấy cô, anh phải ôm chặt đến
mức búi tóc cao của cô bị bẹp hẳn trên má anh. Chỉ nới tay một chút, anh
đã cảm thấy cô chực ngã xuống đất. Trong khi ôm chặt cô, anh âu yếm luồn
một bàn tay vào trong cổ áo cô.
Cô không ngăn lại những lấn tới của anh, cô khoanh tay để ngăn không
cho bàn tay của Shimamura lần đến vú cô. Bỗng nhiên cô tức giận với cánh
tay của chính cô vì nó đã không làm điều cô muốn, cô chửi rủa nó và cắn
nó một cách độc ác.
- Thế là thế nào? Tao sẽ dạy cho mày một bài học! Đồ lười biếng! Đồ vô
tích sự? Mày sẽ biết tay tao.
Shimamura sững sờ kinh ngạc. Anh trông thấy vết răng hằn sâu trên tay
cô gái. Nhưng lúc này cô đã thôi không tự vệ nữa và cô dùng đầu ngón tay
để viết các chữ: cô bảo cô sẽ nói cho anh biết cô đã yêu những ai. Thoạt
tiên là tên khoảng hai mươi hoặc ba mươi diễn viên, rồi đến tên
Shimamura, lại tên Shimamura, tên Shimamura cứ được cô viết đi viết lại
không thôi.
Dưới bàn tay Shimamura, đôi vú cô căng phồng ấm áp tuyệt diệu.
Bằng một giong vỗ về, anh dịu dàng nhắc đi nhắc lại với cô:
“Kìa! Thôi mà? Ổn cả rồi. Bây giờ thì ổn cả rồi...” Anh thấy một cảm
giác âu yếm đối với cô, như đối với một đứa trẻ.
Nhưng rồi cái đầu tội nghiệp của cô lại nhức như búa bổ. Cô quằn quại
đau đớn, rồi oằn người ngã vật xuống chân tường rên rỉ: