TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 550

Không một chút thay đổi vẻ mặt, Yoko xoay người bíu lấy Shimamura:

- Xin ông tha lỗi cho tôi, nhưng ông hãy để chị ấy về nhà, được không ạ?

- Nàng nói bằng một giọng tắc nghẹn, gần như chói tai. - Ông hãy để chị ấy
về.

- Tất nhiên rồi! - Shimamura kêu lên. - Komako? Bây giờ em phải về

nhà đi. Em thật ngốc nghếch quá!

- Việc gì đến anh cơ chứ? - Komako nói và gạt mạnh Yoko lúc vẫn bíu

chặt tay Shimamura.

Có một xe taxi ở bến đằng trước nhà ga, Shimamura toan vẫy bác lái xe,

nhưng Yoko nắm cánh tay anh chặt đến nỗi các ngón tay anh bị tê.

- Xe taxi sẽ đưa cô ấy về, - anh bảo Yoko. - Cô cứ ra trước đi có được

không? Mọi người đang nhìn chúng ta kia kìa.

Yoko gật đầu, không nói một lời; rồi nàng bước đi rất nhanh, để

Shimamura đứng đó sửng sốt tự hỏi tại sao bao giờ nàng cũng biết điều đến
thế, nghiêm túc đến thế, anh lại còn tự trách mình đã có những ý nghĩ như
vậy trong lúc này.

Anh có cảm giác như trong tai anh luôn văng vẳng giọng nói, một giọng

nói đẹp đến nao lòng, chẳng khác gì một tiếng vang sống động của những
ngọn núi xa xôi đầy tuyết phủ.

- Anh làm gì thế? Anh đi đâu thế? - Komako hỏi và giữ lấy Shimamura

khi anh vừa mới vẫy taxi và đang định tới chỗ chiếc xe. - Không, không?
Em không muốn! Vô ích thôi, em không về nhà đâu.

Shimamura tức giận và trong một khoảnh khắc anh cảm thấy ghê tởm cô

gái này.

- Anh không biết có chuyện gì giữa ba người bọn em, nhưng lúc này có

lẽ người đàn ông kia đang hấp hối. Chẳng phải cô gái này đến tìm em vì
anh ta muốn được gặp em đó sao? Vậy em hãy về đi. Em nghĩ mà xem, có
thể rồi em sẽ ân hận suốt đời vì không về. Anh ta có thể chết trong lúc em ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.