TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 560

- Người ta vừa cho anh một trong những chiếc bánh mà cô ta đã mang

tới!

- Cho anh?

Komako đứng vụt dậy lộ ra gò má đỏ ửng nơi cô áp vào gối anh.

Nàng có dáng trẻ thơ.

Cô gái geisha cũ Kikyuu này, chính Komako đã vừa tiễn cô trên xe lửa

cho đến tận ga thứ hai. Nàng thuật lại:

- “Buồn quá”. Ngày trước, bọn em chơi với nhau thân thiết lắm. Giờ đây,

mọi thứ đều đổi khác. Mỗi người trở nên ích kỉ hơn. Vừa có nhiều geisha
mới, mà chẳng cô nào ăn ý với cô nào cả. Kikyuu sẽ làm em nhớ nhiều.
Không có cô ta, ở đây, làm việc gì cho nên hồn. Cô cũng kiếm được nhiều
tiền nhất trong bọn em. Chủ cô cũng rất mến cô. Nhưng giao kèo đã hết, thế
là Kikyuu trở về quê quán.

- Cô về lấy chồng hay mở một quán trọ, một tiệm ăn riêng? - Shimamura

hỏi.

- Chuyện riêng của cô buồn lắm! - Cô ta lấy phải anh chồng không ra gì,

vì thế mới đến đây, - Komako bắt đầu kể rồi lại ngừng, ý chừng định xem
nên kể đến đâu để khỏi mang tiếng là quá tọc mạch. Trong thoáng chốc, cô
đưa mắt nhìn xuống những thửa ruộng bậc thang ở sườn núi, dưới ánh
trăng. Cô hỏi: - Ngôi nhà mới ở ngay lưng chừng dốc, anh có biết không?

- Có phải là một tiệm ăn không? Nếu anh không lầm thì tiệm mang tên là

Kikumura.

- Vâng, đúng thế. Đáng lý tiệm về tay Kikyuu, đến phút chót cô ta lại đổi

ý. Chuyện đó rùm beng lên ở đây một dạo. Cô ấy được một Mạnh Thường
Quân xây cho ngôi nhà; nhưng khi mọi việc đâu vào đấy cô ta vứt bỏ hết.
Cô ta yêu một người và muốn cưới. Nhưng người ấy đã ra đi và bỏ rơi cô.
Làm sao cứ hay sinh chuyện khi mà ta say mê ai đó! Rõ ràng là cô không
thể quay lại với vị Mạnh Thường Quân cũ, để giành cái tiệm ăn mà cô vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.