TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 681

Nhìn những giọt nước mắt rơi xuống chắc nịch, một lần nữa, Kikuji lại

thầm hỏi, không biết đó có phải là những giọt nước mưa.

Bà Ota nhìn sững chàng. Tia nhìn dường như có mãnh lực giúp bà khỏi

ngã quỵ xuống. Kikuji cũng cảm thấy một sự nguy hiểm có thể xảy ra cho
bà nếu bà ta thôi không nhìn chàng nữa.

Đôi mắt người đàn bà như hai hang sâu và tối với vài nếp nhăn nơi đuôi

mắt. Mí mắt nhuốm màu bệnh hoạn và đôi mắt đầy cầu khẩn dàn dụa
những nước mắt và nước mắt. Kikuji cảm thấy tâm hồn mình chùng hẳn
xuống.

- Tôi xin lỗi cậu. Tôi tha thiết muốn gặp cậu, tôi không thể ngồi yên

được nữa. - Bà Ota cất tiếng nói một cách lặng lẽ.

Kikuji cảm thấy một cách không tự kiềm chế vẻ dịu dàng trong cái thân

thể đang đối diện với chàng.

Người đàn bà gầy đến độ, nếu không vì vẻ dịu dàng mà chàng bắt gặp

qua những giọt nước mắt và cái thân hình kia, chắc chàng đã cảm thấy bực
dọc không ít.

Nỗi đau khổ của người đàn bà như mũi kim đâm vào lòng chàng.

Mặc dù chính chàng là nguyên nhân gây ra nỗi khổ đó, chàng có cái ảo

tưởng là chính trong sự dịu dàng mà chàng đang cảm thấy, niềm đau khổ
riêng của chàng đã được sáng tỏ.

- Bà có thể bị ướt nếu ngồi đây. Vào trong nhà kia. - Kikuji bỗng xiết

chặt người đàn bà vào đôi tay, hôn lên lưng, lên ngực bà ta một cách tàn
bạo, say đắm và kéo bà ta đứng dậy.

Người đàn bà cố gượng đứng dậy một mình.

- Mặc tôi, cậu mặc tôi. Coi này, tôi nhẹ quá rồi phải không?

- Rất nhẹ.

- Tôi bị sút cân ghê quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.