TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 682

Kikuji hơi ngạc nhiên về chính mình: bỗng dưng ôm người đàn bà trong

tay.

- Con gái bà có tỏ ra lo âu vì tình trạng sức khỏe của bà không?

- Fumiko?

- Cô ta cũng đến đây với bà sao?

Chàng hỏi thế vì bà nhắc tên con gái một cách cao giọng, làm như bà gọi

nàng từ một nơi nào gần chỗ hai người.

- Tôi không cho nó biết tôi đến tìm cậu. - Lời nói của người mẹ pha lẫn

tiếng nức nở. - Nó không rời khỏi tôi một phút nào hết.

Ban đêm, nó tỉnh táo khi thấy tôi có một cử chỉ nào làm nó khả nghi. Nó

thay đổi hẳn những lúc về sau này, cũng chỉ tại tôi.

Lúc này bà Ota vẫn quỳ nhưng đã ngay người lên.

- Nó hỏi tôi sao tôi lại chỉ có một mình nó. Nó bảo lẽ ra tôi phải có một

đứa con với ông Mitani. Nó nói những điều thật quái gở.

Kikuji như cảm thấy, xuyên qua những lời bà Ota vừa nói, nỗi buồn vô

hạn của cô gái.

Việc Fumiko nhắc nhở đến đứa con riêng của cha chàng làm chàng đau

nhói như bị một mũi dao đâm phải.

Bà Ota vẫn ngó chàng chằm chặp.

- Có thể bây giờ con bé đang sục sạo tìm tôi. Tôi lẻn ra ngoài khi nó

vắng nhà. Trời mưa và nó nghĩ tôi không thể bỏ đi.

- Vì trời mưa à?

- Hình như là nó nghĩ tôi yếu quá không thể đi dưới trời mưa.

Kikuji chỉ gật gật cái đầu.

- Có phải Fumiko nó đến tìm cậu hôm nọ phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.