ngắn, rồi âu sầu trở lại. - Một khi chúng tôi thu xếp xong mọi chuyện với
cô Yukiko, con gái bà Inamura, cô biết đấy.
Fumiko gật đầu. Khuôn mặt nàng không để lộ một phản ứng gì. Dù vậy,
trên khuôn mặt tròn rất giống mẹ của cô thiếu nữ vẫn có một vẻ mệt mỏi.
- Cô sẽ chỉ làm cho gia đình Inamura thêm bối rối khi cứ nói mãi về
những dự tính chẳng có gì là chắc chắn. - Kikuji nói.
Tôi đang nói về một cuộc đính hôn có thể có. Nhưng cậu có lý. Đó là
những điều dễ lôi cuốn bọn vô lại. Cô nên coi như không nghe thây gì hết.
Fumiko nhé.
- Lẽ cố nhiên. - Fumiko lại gật đầu.
Chikako gọi người tớ gái vào rồi đi ra lau dọn ngoài lều.
- Hãy cẩn thận đó, - cô ta nói vọng vào từ ngoài vườn. - Lá cây còn ướt
nơi bóng râm ngoài này.
- Lúc nãy ở đây mưa dữ quá, chắc cô cũng nghe thấy tiếng mưa rơi qua
máy điện thoại.
- Anh có thể nghe tiếng mưa rơi qua máy điện thoại sao? Hồi nãy tôi
không chú ý nghe. Thế anh có nghe tiếng mưa trong khu vườn bên tôi
không?
Fumiko nhìn ra lùm cây nhỏ, từ đó hai người có thể nghe tiếng chổi quét
của Chikako vọng lại.
Kikuji cũng nhìn theo mắt nàng.
- Lúc đầu tôi không nghĩ đó là tiếng mưa rơi, nhưng sau đó tôi bắt đầu
thắc mắc. Quả là một cơn mưa dữ dội.
- Tôi rất sợ khi nghe tiếng sấm.
- Cô cũng nói vậy qua điện thoại.