nhìn thây cái bớt của Chikako qua lớp áo kimono, song cái bớt vẫn hiện
diện ở đó, ngay trước mắt chàng, dù trong bóng tối.
- Theo tôi, phần lớn đàn ông không đời nào chịu để một cô gái mà họ
cho là duyên dáng đến thế bỏ đi như vậy. Dù thế nào đi nữa, trên đời này
chỉ có một cô Yukiko thôi. Cậu không có cách gì tìm lại một cô Yukiko thứ
hai nữa, dù cho cậu có sống cả một đời để chỉ tìm ra cho bằng được cô ta.
Đó là một điều giản dị nhất trên đời mà cậu không chịu hiểu cho. Thái độ
của Chikako có vẻ trách mắng một cách công khai. - Cậu thật thiếu từng
trải và lại tự nuông chiều mình quá lắm. Thôi, việc xảy ra đã thay đổi đời
cô ta và cả đời cậu nữa. Cô ta là một người rất ham hiểu biết. Thật ra chúng
ta không thể nói là cậu phải chịu trách nhiệm nếu cuộc hôn nhân của cô ấy
không có hạnh phúc, phải không?
Kikuji lặng thinh.
- Tôi nghĩ là cậu có cảm tình với cô ta chứ. Cậu có nghĩ là cậu quan tâm
đến việc độ vài năm sau, một người con gái như cô ta sẽ nghĩ đến cậu, và
thầm nhủ nếu cô ta kết hôn với cậu thì hẳn là tốt đẹp hơn biết bao?
Trong giọng nói của Chikako có tẩm thuốc độc.
Song nếu quả cô gái đã kết hôn rồi theo như lời nói của Chikako, những
điều mà Chikako cho là cần thiết kia có nghĩa lý gì nữa đâu?
- Đom đóm đấy à? Vào mùa này à? - Cô ta nghiêng đầu về phía trước. -
Bây giờ gần sang thu rồi, vẫn còn loài đom đóm, phải không? Trông như
những bóng ma.
- Người tớ gái mua được đây.
- Đó là những loại công việc mà bọn tớ gái thường làm. Nếu cậu đang
học về môn trà đạo, bây giờ cậu sẽ không thể chấp nhận một chuyện như
vậy. Có thể cậu không rõ điều đó, song ở Nhật, chúng ta có một ý thức rất
rõ rệt về thời tiết.