TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 830

Keiko trở ra ngồi cạnh nàng:

“Ngắm chân dung bà ngoại như thế, chắc cô đang suy tính sẽ vẽ em như

thế nào phải không. Nhưng mà cô không thương em bằng thương ngoại
đâu.”

Otoko nói:

“Con bé lúc nào cũng nghi người ta không thương mình… Nhưng mà

nhìn lại tấm tranh, cô thấy có điều không ưng, vì tay nghề cô bây giờ đã
khá hơn hồi ấy. Tuy nhiên cô vẫn quý bức tranh. Dù còn nhiều chỗ non yếu,
nhưng cô đã gắng hết tâm sức mình.”

“Vẽ em, cô khỏi nhọc công như vậy. Chỉ cần cô phóng bút vài nét là

xong thôi.”

“Không, vậy không được.”

Otoko nói mà đầu óc ở mãi đâu đâu. Nhìn tranh, những kỷ niệm về mẹ

dồn dập hiện về. Khi Keiko gọi, nàng lại nhớ đến những bức tranh cổ vẽ
tiên đồng. Các tiên đồng tướng mạo con gái, nên ngoài cái xinh đẹp tôn quý
của tranh đạo, lại có cái gì tha thướt mượt mà. Những tranh ấy chắc phản
ánh xu hướng đồng tính luyến ái trong các tu viện thời trung cổ. Một khi
phụ nữ tuyệt đối không được lai vãng, những chú tiểu mà đẹp như con gái
trở thành đối tượng cho những ước muốn cấm kỵ của đám thiền sinh.

Có lẽ vì các tiên đồng giống gái mà Otoko nghĩ sẽ dùng họ làm mẫu khi

vẽ Keiko. Tóc tiên đồng cũng chải bồng và cắt ngang phía trước như tóc
con gái thời nay. Chỉ có điều những kimono gấm lộng lẫy tiên đồng mặc thì
bây giờ chỉ còn thấy trong tuồng Nô mà thôi. Đàn bà tân thời ăn mặc như
vậy thì cổ hủ quá.

Nàng lại nhớ đến những tranh Kishida Ryusei vẽ Reiko, con gái mình.

Vẽ bằng sơn dầu hay phẩm nước, tranh thường giống tranh tôn giáo. Trừ
một tấm rất hiếm Otoko đã được coi, màu nhạt trên giấy tầu vẽ cô gái
Reiko cởi trần mặc quần lót đỏ. Tấm tranh không hẳn là một kiệt tác của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.