TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 882

Hôm đi nghĩa trang cúng cô hồn về, nàng không những chỉ thấy những

chấn song sắt của bệnh viện tâm thần. Nàng còn thấy lại bản thân trong
vòng tay Oki. Nếu đã không được Oki đưa vào truyện, những hình ảnh ấy
đã không sống động qua năm tháng lâu như thế.

Otoko đã tái mặt vì giận và ghen khi Keiko kể cô gái gọi tên nàng trong

lúc gây cấn nhất với Oki_ và “ông ta liệt luôn!” Nhưng qua giận và ghen,
Otoko thấy Oki đã nhớ đến nàng. Phải chăng hình ảnh nàng trong cánh tay
đang ôm của Oki đã hiện ra với ông ngay lúc đó.

Thời gian qua, ái ân cũ nhớ lại của hai người dần dần trở nên trong sạch,

bản chất từ thể xác đã trở thành tâm hồn. Nàng biết mình không còn thanh
khiết, cũng như Oki. Vậy mà nàng thấy ân tình của hai người thanh khiết.
Hình ảnh ái ân _có nàng mà cũng không có nàng dự phần, thật mà cũng
không thật_trở thành thiêng liêng, thăng hoa bởi hoài niệm.

Khi đã âu yếm Keiko theo những thế cách Oki dậy nàng, Otoko đã lo

làm ô uế kỷ niệm thiêng liêng. Nhưng không, chuyện Oki và nàng không gì
có thể làm xấu xí đi được.

Keiko có thói quen dùng kem để trừ lông chân tay. Một hôm Keiko xoa

kem trước mặt nàng. Lúc đầu Keiko chỉ bôi kem khi một mình, và vờ đi khi
Otoko hỏi khi ngửi thấy mùi lạ trong phòng tắm. Otoko không biết có kem
để khử lông vì chính nàng chưa bao giờ dùng tới.

Tình cờ thấy Keiko ngồi co đùi lên bôi kem khử lông, Otoko cau mày.

Nàng hỏi:

“Cái mùi khó ngửi quá nhỉ. Cái gì vậy?”

Khi thấy lông bị chùi đi theo kem, Otoko gớm, lấy tay che mắt. “Đừng

em, đừng làm vậy. Em làm cô rởn người.”

Otoko nổi da gà. Nàng hỏi Keiko:

“Em phải làm chuyện gớm guốc này sao?”

“Ai chả phải làm hở cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.