TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 102

Chàng thanh niên không nói không rằng, đi nhốt ngựa vào chuồng, cho

ngựa ăn thóc ăn cỏ, chăm sóc chúng chu đáo, rồi vào buồng ngồi và nói:

- Mẹ ơi, con đói lắm rồi, mẹ làm cái ăn sắp xong chưa?
Mẹ đáp:
- Đã xong rồi.
Bà liền dọn ra hai đĩa đầy ắp, giá hai ông bà ăn tám ngày cũng đủ. Thế

mà chàng thanh niên ăn hết, và còn hỏi có gì ăn nữa không.

Bà mẹ nói:
- Không, hết cả rồi.
Chàng nói:
- Con ăn mới dính mép, còn phải ăn nữa.
Bà không dám nói gì, chạy xuống bếp nhóm lửa, nấu một nồi thịt lợn

cho con ăn.

Con nói:
- Thế là lại được thêm vài miếng nữa.
Chàng ăn tuốt, nhưng vẫn chưa đủ no. Chàng bảo bố: sắm cho con một

thanh sắt cứng, để trên đầu gối bẻ không gãy, rồi con đi chu du thiên hạ.

Ông bố thích lắm. Ông sắm hai xe ngựa, đến lò rèn mua một thanh sắt

to và dầy, hai con ngựa chỉ vừa đủ sức khéo. Chàng để thanh sắt lên đầu gối
bẻ đánh cắc một cái, thanh sắt gãy đôi như que củi, chàng quẳng xuống đất.

Ông bố lại thắng xe tứ mã đi, đem về một thanh sắt rất dài và to, bốn

ngựa phải trầy trật mới kéo nổi. Chàng cũng bẻ thanh sắt gẫy đôi, vứt mảnh
xuống đất, rồi nói:

- Bố ạ, thanh này con không dùng được, cần thanh khác cứng hơn.
Ông bố lại thắng xe tám ngựa, đem về một thanh sắt to lắm, tám ngựa

kéo ì à ì ạch.

Chàng cầm thanh sắt bẻ một mẩu, nói:
- Bố ạ, con biết rằng bố không thể sắm được thanh sắt như ý muốn của

con, vậy con không ở nhà

Nói xong chàng liền ra đi. Chàng đến một làng có bác thợ rèn bủn xỉn

không cho ai cái gì bao giờ, suốt đời chỉ bo bo giữ của. Chàng đến xin việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.