TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 23

Gã người dài bảo:
- Được, nhưng cậu mắt sắc phải đi với tớ, ta sẽ cùng dọn quả núi ấy đi.
Nói đoạn, gã xốc luôn gã bịt mắt lên vai và chỉ trong nháy mắt, chưa kịp

trở bàn tay hai gã đã đứng trước quả núi yểm bùa. Gã người dài vội tháo cái
khăn bịt mắt gã kia. Gã kia mới trừng mắt, cả quả núi đã nổ tan ra ngàn vạn
mảnh. Gã người dài vội bế bổng cô thiếu nữ lên và chỉ trong nháy mắt, gã
đã về đến nơi. Gã lại đi đón nốt bạn về, cũng nhanh như thế. Trước khi
đồng hồ điểm mười hai tiếng, họ đã ngồi lại cả ở đó, tỉnh táo và hớn hở.

Đúng nửa đêm, mụ già rón rén bước lại. Vẻ mặt mụ kiêu kỳ như muốn

bảo: "Giờ thì mày ở trong tay tao rồi".

Mụ cứ tưởng con gái vẫn còn ngồi trong núi cách đây ba trăm dặm. Ngờ

đâu mụ thấy con vẫn ngồi nguyên trong tay hoàng tử. Mụ kinh hãi quá, kêu:

- Thằng này thật cừ hơn ta!
Mụ còn biết nói sao nữa, đành phải gả con gái cho Hoàng tử nhưng mẹ

khẽ rỉ tai con:

- Thật là nhục cho con, không kiếm được tấm chồng tương xứng, để từ

nay cứ phải vâng theo một đứa thường dân.

Người con gái bị tổn thương lòng kiêu kỳ sinh căm giận, nghĩ cách báo

thù.

Sáng hôm sau, nàng sai chở ba trăm thước gỗ đến rồi nói với hoàng tử:

"Mặc dầu ba việc đã làm xong, ta sẽ chỉ lấy chàng khi nào có kẻ dám ngồi
giữa đống gỗ cháy mà chịu được lửa". Nàng nghĩ chẳng kẻ hầu nào chịu
thiêu mình vì chủ đâu và vì yêu nàng tất chàng sẽ phải đích thân ngồi vào,
thế là nàng thoát.

Sáu người hầu bàn nhau: "Bọn mình ai cũng đã được một việc, chỉ có

cậu rét run chưa làm gì, giờ đến lượt cậu ấy". Họ đã khiêng gã rét run lên
đống gỗ rồi đốt lửa. Lửa cháy suốt ba ngày, cả đống gỗ ấy ra tro. Nhưng lửa
vừa mới lụi đã thấy người rét run đứng dậy giữa đống tro run rẩy như tầu lá
mà bảo.

- Đời tôi chưa khi nào thấy rét như thế này, rét thêm tý nữa chắc là chết

cóng mất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.