TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 266

- Chắc mày sẽ học được rùng mình thôi, nhưng nghề ấy thì kiếm ăn làm

sao được.

Sau đó ít lâu, một hôm, người coi nhà thờ đến chơi nhà. Ông bố kể cho

khách nghe nỗi khổ tâm của mình vì con út ngu xuẩn, không biết làm gì,
học gì cũng không vào. Ông nói:

- Đấy, ông xem, tôi hỏi nó muốn học nghề gì kiếm ăn, thì nó bảo muốn

học rùng mình.

Ông khách đáp:
- Nếu chỉ học có thế thôi, thì tôi xin dạy cho nó ngay. Ông cho nó lại

đằng tôi, tôi làm cho nó bớt ngu đi cũng chóng thôi.

Ông bố những mong cho con hết ngớ ngẩn, đồng ý ngay.
Thế là chú ngốc đến nhà thờ làm công việc kéo chuông. Vài hôm sau,

vào khoảng nửa đêm, thầy đánh thức tớ dậy sai lên gác kéo chuông. Ông
nghĩ bụng: "Mày sắp học được rùng mình đến nơi đây". Ông lẻn lên gác
chuông trước. Khi anh ngốc trèo lên đến nơi, quay lại sắp cầm dây chuông,
thì thấy một cái bóng trắng trên cầu thang, gần chỗ treo chuông. Anh ta quát
lên:

- Ai đó?
Nhưng cái bóng cứ đứng im, không đáp mà cũng không nhúc nhích.

Anh ta lại quát:

- Muốn sống nói mau, không thì bước ngay! Đêm khuya, có việc gì mà

đến đây?

Nhưng người coi nhà thờ vẫn không động đậy để anh ngốc tưởng là ma.
Anh ngốc lại thét lên:
- Mày đến đây làm gì? Nếu mày là người ngay thì nói lên, nhược bằng

không thì tao quẳng xuống chân cầu thang bây giờ.

Người coi nhà thờ nghĩ bụng: "Nó chẳng dám đâu", nên cứ đứng im.

Hỏi đến lần thứ ba cũng không thấy trả lời, anh ngốc lấy đà, du con ma
xuống chân cầu thang. Ma lăn qua mười bậc, rồi nằm sóng sượt ở một xó.
Anh ngốc kéo chuông xong, lẳng lặng đi xuống nằm ngủ kỹ.

Vợ người coi nhà thờ chờ mãi không thấy chồng về, đâm lo, đi đánh

thức anh ngốc dậy hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.