TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 356

Người đánh cá thấy phiền quá không muốn xin, nghĩ bụng: "Thật quả

không biết điều chút nào". Nhưng rồi bác vẫn cứ đi.

Khi đến bờ biển, bác thấy nước màu tím, xanh thẫm, xám, gợn sóng,

không xanh và vàng như lần trước, nhưng cũng chưa đến nỗi động bể. Bác
gọi cá và bảo:

- Cá ơi cá, Indebin vợ tôi nó ước mong một điều.
Cá hiện lên hỏi:
- Điều gì thế bác?
Người đánh cá nói, có ý hơi ngượng:
- Nhà tôi muốn có lâu đài bằng đá.
- Bác cứ về đi, bác gái đang đợi bác ở cửa đấy.
Người đánh cá trở về, tưởng lại thấy nhà gianh như cũ. Nhưng không,

nhà gianh đã biến thành một tòa lâu đài bằng đá. Vợ bác đang đứng trên bậc
thềm cao, sắp sửa quay gót đi vào. Vợ nắm tay chồng, nói:

- Mình vào với tôi.

Hai vợ chồng cùng vào. Trong lâu đài có phòng đợi rộng thênh thang lát

bằng đá cẩm thạch, gia nhân đi lại mở cửa nhộn nhịp. Tường treo rèm rực
rỡ. Phòng nào cũng bày bàn ghế bằng vàng, trần có treo đèn pha lê, nền giải
thảm. Bàn nào cũng bày la liệt những món ăn ngon cùng rượu quý. Đằng
sau lâu đài có sân rộng, chuồng ngựa, chuồng bò và những cỗ xe lộng lẫy,
còn có cả một khu vườn lớn trồng đủ thứ hoa thơm cỏ lạ và cây ăn quả.
Thêm vào đó lại có một cánh rừng nhỏ dài nửa dặm, đủ các loài vật như
hươu nai, thỏ.

Người vợ hỏi:
- Thế nào, thầy nó, đẹp quá nhỉ!
ChồngĐẹp lắm! Giá cứ được như thế này mãi! Bây giờ được ở lâu đài

thì mãn nguyện rồi chứ.

Vợ nói:
- Để rồi xem sao. Ta hãy đi ngủ cái đã.
Rồi hai vợ chồng bèn đi ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.