TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 134

Thay quần áo xong. Lộc bước ra thềm. Toan khoá cửa thì chàng giật

mình thấy cả chục người đứng lố nhố thập thò ngoài đường nhìn chàng soi
mói. Ai cũng ngạc nhiên và dường như thất vọng vì sau một đêm trong căn
nhà ma, chàng vẫn còn nguyên vẹn, không sức mẻ gì cả! Chàng khóa cửa
rồi quay lại nhìn họ và mỉm cười. Lập tức họ tản mác ra xa, nhất là khi
chàng bước xuống sân để ra đường. Bà hàng xóm đứng dưới hàng mướp, há
mồm nhìn chàng ngơ ngác. Đêm qua cả nhà bà nằm yên, hồi hộp lắng nghe
mà tuyệt nhiên không thấy biến cố nào từ nhà Lộc đánh thức bà dậy như
người ta đồn đãi. Mà chẳng phải người ta đồn đãi. Chính mắt bà chứng kiến
vài người thuê trước đây, hoặc tung cửa bỏ chạy giữa đêm khuya, hoặc sáng
sớm đã phờ phạc dọn đồ ra và đi vĩnh viển. Chỉ có mình Lộc là thản nhiên
như không, còn mỉm cười gật đầu chào bà nữa! Bà tò mò hỏi:

- Cậu Ba hồi hôm ngủ được không?

Lộc biết bà ta đang theo dõi mình, nên điềm tĩnh đáp:

- Dạ, được chứ Bác!

° ° °

Bà không biết nói gì nữa, chỉ trố mắt nhìn Lộc ngạc nhiên. Nếu thế thì

bà tiếc lắm, bởi chủ nhân đã gạ bán rất rẻ cho bà mà ba không dám mua.

Lộc đến bệnh viện gần 10 giờ. Chàng vào trình diện bác sĩ giám đốc, mà

đầu vẫn mang nặng hình ảnh cô gái bạc mệnh. Rất may chàng được ông cho
nghỉ thêm một ngày thu xếp chỗ ăn chỗ ở. Để bù lại thì đêm nay chàng sẽ
phải trực bệnh viện đêm đầu tiên, thay cho một đồng nghiệp xin nghỉ bất
ngờ vì gia đình ở Sài Gòn có chuyện khẩn cấp. Lộc cám ơn rồi vội vã ra
phố. Chàng không về nhà mà xhạy ngay lại tìm bà chủ nhà, có tiệm bán vải
ngoài thị xã. Bà tuổi ngoài năm mươi, buôn bán lâu năm, quen biết gần hết
bạn hàng ngoài chợ. Người ta theo thói quen, lấy tên tiệm để đặt tên cho
chủ nhân, nên ai cũng gọi là bà Kiến An, chánh quán của vợ chồng bà trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.