TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 156

- Mày đừng tưởng mày học được dăm ba chữ võ vẽ rồi về đây ti toe lên

mặt với mọi người . Tao nói cho mày biết : phép vua thua lệ làng ! Không
nể mặt cụ phó thì tao đã gang họng mày ra chứ lị !

Phó lý ghé tai chánh tổng nói một câu , Chánh tổng bụng phệ gật đầu rồi

cố gắng mãi mới đứng lên được , giơ cây gậy dứ vào mặt Minh và nói :

- Thằng kia ! Không được nhận vơ ! Tội người nào làm người nấy chịu .

Tao nể ông phó , tao tha cho mày ! Cút về ngay ! Đừng có làm mất thì giờ
các cụ !

Quan viên chức sắc thấy chánh tông cố ý nhân nhượng đối với Minh ,

nên cũng ngồi im , không nạt nộ Minh nữa . Minh lễ phép trình bày :

- Bẩm cụ chánh ! Con đội ơn cụ chánh và các cụ có lòng quảng đại mà

tha thứ cho con . Nhưng cụ chánh đã thương thì thương cho trót . Con xin
nói một câu rồi con về ngay , không dám làm phiền các cụ . Bẩm cụ chánh ,
cụ lý và các cụ . Bên làng Thắng cương tỉnh Bắc ninh , có câu chuyện nầy
mới xãy ra . Chuyện thật trăm phần trăm , con không dám thêm bớt . Con
xin thề trên có các cụ , dưới có các ông các bà , con mà nói điêu con không
nhìn thấy mặt trời nữa . Vâng , bà Kiên ở làng Thắng cương góa chồng , ở
vậy nuôi con . Bảy tám năm không tai tiếng gì , bỗng bà có chửa và bị làng
ngả vạ , y như chị Lụa đây . Bà phải bán cả nhà cửa ruộng vườn để lo bữa
ăn khoán của làng , đãi tất cả mọi người , từ đứa bé ẫm ngửa !

Minh đang kể chuyện thì có người chen vào :

- Thì đúng rồi chớ còn gì nữa ! Chửa hoang mà lị !

Minh điềm tỉnh đáp :

- Giữa bửa tiệc , đang hầu rượu quan viên chức sắc thì bà ấy quay lại

bảo đứa con bên cạnh : “ Con ơi , con vác cái vái của u về , để mình u thưa
chuyện với các cụ “ . Vâng , đúng thế ạ ! Xin cụ chánh và các cụ bỏ lỗi cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.