TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 158

chửa hoang không còn áp dụng trong làng nữa !

Lý trưởng nhanh miệng đáp lại :

- Làng nào có phép của làng nấy ! Đây là Hải ninh , không phải là

Thắng cương hay thắng nhu gì cả ! Mày đem chuyện làng khác ra kể ở đây
làm gì ?

Ông phó lý , chú ruột của Minh mừng thầm vì thấy thằng cháu mình hỗn

láo quá mà các cụ không nỡ trừng phạt . Ông thấy không nên để kéo dài cái
trò dạy dỗ nầy , rũi các cụ nổi nóng thì sẽ phiền tới cả ông . Ông vội đứng
lên , khẻ xá chánh tổng rồi nói :

- Tôi xin phép , trên có cụ chánh , cụ lý và các cụ , dưới có các ông các

bà . Thằng cháu tôi nó trẻ người non dạ , nói năng thất thố làm buồn lòng
các cụ . Nhưng ném chuột sợ vỡ đồ quý , nên các cụ cũng niệm tình bỏ qua
cho nó , tôi xin hết lòng đội ơn . Thôi thì con dại cái mang , để tôi về nói lại
với bố mẹ nó có nhời răn dạy nó …

Rồi ông phất tay đuổi Minh :

- Các cụ đã tha cho , sao không chào các cụ mà về đi , còn đứng đấy làm

gì !

Ông trừng mắt nhìn Minh làm hiệu , nhưng Minh lại tiếp :

- Bẩm các cụ , các ông , các bà . Thế giới bây giờ đang thay đổi từng

ngày mà chúng ta cứ bám lấy những hủ tục lỗi thời thì bao giờ mới tiến bộ
được ! Các cụ , các ông , các bà thử nhìn xem : Chị Lụa đây , chồng bị làng
bắt đi phu , dầm mưa giãi nắng , không may bị ốm mà mất đi . Chị Lụa một
thân một mình , con còn ẳm ngửa , chạy ăn từng bửa không đủ . Có bán cả
nhà đi cũng không dọn nổi một bửa cỗ mời cả làng này ! Các cụ đã dạy
chúng con rằng : Miếng ăn là miếng nhục ! Có no béo gì một bửa cơm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.