Duyên nhè nhẹ xếp bộ tách và cái ấm vào khay để bưng ra giàn nước .
Cô nghe ông Tú nói với bố cô :
- Tiên sinh cứ tin tôi đi . Vua Khải Định lấy 12 vợ , nhưng không có con
. Hoàng tử Vĩnh Thụy là con người khác ! Người trong hoàng cung nói ra
ngoài là vua Khải Định không thícch đàn bà !
Ngừng một chút , ông Tú chép miệng than :
- Làm vua mà không thích đàn bà thì phí quá !
Ông Tú là một nhà nho mà nhắc đến “thiên tử” với giọng cười cợt thì đủ
biết ý niệm tôn quân đã đến lúc suy tàn rồi . Thậm chí khi Khải Định mừng
lễ tứ tuần , một danh sĩ miền Nam là Hùynh khúc Kháng từng làm thơ gọi
vua là “thằng” , cho cho thấy vua không còn là biểu tượng của quyền uy
tuyệt đối nữa một khi vua chấp nhận làm tay sai cho ngoại bang :
Ai về địa phủ hỏi Gia Long
Khải Định thằng nầy phải cháu ông ?
Bảo hộ trau dồi nên tượng gỗ
Vua thời còn đó , nước thời không !
Duyên bưng khay trà quay ra . Hậu trông thấy chạy lao lại phụ em để
còn mau mau nghe Tân kể chuyện tiếp . Chả mấy khi anh em đầm ấm như
thế nầy .
Bốn anh em đang miên man kể chuyện thì đến lượt bà Lương từ ngoài
cổng cầm cái roi tre đi vào . Trong làng nhiều nhà nuôi chó , nên hễ cứ
bước ra đường là bà phải thủ một cây roi cho yên trí . Từ ngoài cổng , nhìn
thấy đàn con tụ tập đông đủ dưới mái hiên đầu nhà , bà vui lắm . Bà vẫn
hãnh diện là con cái bà gắn bó chặc chẽ chứ không như nhiều gia đình khác