TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 300

Chủ nhà tiếp:

- Vâng! Năm hết tết đến, em mới đánh bạo nhờ quan anh, hễ có dịp gặp

ông ký thì nhắc hộ chúng em một tiếng!

Vương Luân thở dài một tiếng chia xẻ:

- Được! Hễ gặp, tôi sẽ nói hộ!

Rồi ông kéo Ming bước đi. Chủ nhà còn bước theo níu kéo thêm:

- Trăm sự nhờ quan anh giúp cho. Chúng em chả dám quên ơn!

Hai người đi bộ dọc theo lề đường. Ngang qua một cửa hàng đông

khách, Minh né hẳn xuống lòng đường vì thấy cha ông mù đang kéo nhị hát
xẩm, giọng ca rất ai oán. Hai bố con nhà này cừ quanh quẩn làm ăn ở khúc
đường này từ ngày Minh dọn đến, và Minh đã bố thí cho họ cũng khá nhiều
lần vì tội nghiệp đứa con mới mấy tuổi. Bây giờ Minh đã bớt đi nhiều xúc
động vì thiên hạ bảo cho anh biết, đứa trẻ không phải là con ông, mà chỉ là
sự kết hợp thương mại mà thôi.

Đi thêm một quãng đường, Vương Luân hỏi Minh:

- Cậu biết ông ký Đăng không?

- Thưa biết. Đệ có gặp một lần ở nhà ông phán Quát! Thế mà tôi quên

đấy.

Rồi Vương Luân hạ giọng nói nhỏ hơn:

- Đang việc ở tòa Bố, Đăng bỏ đi biệt tích. Lúc đầu, người ta bảo tôi là

Đăng vào Sài Gòn lặp nghiệp vì có ông chủ mở hiệu ăn trong ấy phát tài
lắm. Tôi tưởng như thế. Mãi về sau mới biết Đăng theo hội kín. Nghe nói
bây giờ đang ở Hồng Kông...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.