Thủ yếu ớt cãi :
- Nhưng mà...nhưng mà chính cái Khuê nó bảo con mà mẹ.
Bà mẹ ngắt lời :
- Con để mẹ nói đã , tối nay con ra chỗ hẹn với cái Khuê , ông Chánh sẽ
cho người phục sẵn ở đấy. Cái Khuê làm gì chả bọc theo tiền bạc vòng vàng
mẹ nó cho , ông Chánh sẽ vu con cái tội là xúi cái Khuê ăn cắp của ông
Chánh , tang chứng rành rành , còn chối vào đâu được ? Ổng tống mày vào
tù , chúng nó sẽ đánh mày nhừ tử , còn sống mà về được thì cũng thân tàn
ma dại , chi bằng....
Thủ ngồi nhìn đăm đăm ra cửa , bà mẹ đã nói đúng cái điều mà anh phân
vân từ sáng đến giờ. Anh cũng đã từng thắc mắc là tại sao ông Chánh bây
giờ lại dễ dãi như vậy ? Con gái chửa hoang mà chẳng đánh đập gì cả. Biết
con gái chửa hoang với Thủ mà từ mấy hôm nay ông ko hề cho người đến
gọi Thủ vào trị tội. Chuyện lạ quá , không thể tin được. Chính mấy thằng
bạn thân gánh đất chung với Thủ cũng từng đoán như mẹ Thủ và khuyết
phục Thủ phải đề phòng ông Chánh vốn nổi tiếng là tay thủ đoạn lại có thế
lực. Bây giờ nghe mẹ phân tích , Thủ lại càng thấy mình đang tự đem thân
nộp mạng. Còn đang nghĩ ngợi thì bà mẹ lại lo âu vội tiếp :
- Trăm phần trăm là giăng bẫy con ơi ! Con đi là trúng kế ông Chánh ,
có thể chính cái Khuê cũng ko biết là bị bố nó lừa. Ông Chánh nham hiểm
có tiếng , con nên tránh đi thì hơn. Không có nên ra gặp cái Khuê, mà tối
nay cũng đừng có ngủ ở nhà , sang tạm ngủ ở nhà thằng Tuất đi vậy.
Thủ áy náy nói :
- Nhưng mà...nhưng mà ko đi cũng phải chạy ra báo cho cái Khuê nó
biết chứ mẹ. Chả lẽ bắt nó chờ cả đêm ở ngoài ấy à ?
Bà Lưu lắc đầu :