Dứt lời ông bước nhanh ra đường , bắt gặp ở cổng vài người đứng thập
thò nhìn vào bàn tán. Họ khoanh tay cúi chào và tránh lối cho ông đi. Ông
cúi đầu dạo bước về nhà, tin chắc từ nay ko còn bị quấy rầy nữa. Ông đi
thẳng ra bể nước bên hông nhà bếp múc nước rửa mặt , rửa tay rồi vào
buồng thay quần áo vì hôm nay có hẹn đánh tổ tôm bên nhà ông phó Lý.
Từ khi ông Chánh phóng hỏa đốt tàn kho rơm , ông hồi hộp chờ đợi. Và
quả nhiên không còn thấy hồn ma con ông hiện về nữa. Một tháng , rồi hai
tháng trôi qua, gia đình ông hoàn toàn bình lặng. Ông đã dám mon men ra
vườn sau đứng ở dưới gốc mít . Ông cũng thản nhiên vào buồng ngủ một
mình mà không sợ hãi gì cả , ông gật gù cho rằng quyết định đốt nhà của
mình thật là sáng suốt , giải quyết cho xong câu chuyện âm hồn làm khổ
ông mấy tháng nay.
Cuộc sống trở lại bình thường , ông cho người đi gọi thợ đi mua vật liệu
và bắt tay vào việc xây căn nhà cho bà vợ thứ ba trên khu đất đã đổ nền thật
cao và chắc chắn. Chỉ vì cái chết của Khuê, công trình bị gián đoạn. Bây
giờ là lúc ông có thể an tâm tiến hành , ông rủ bà vợ trẻ cùng với ông ra
hiện trường nhìn thợ mộc , thợ nề bắt tay vào việc tạo dựng giang sơn mới.
Những người thợ chất phát ấy ngày ngày gặp nhau không ngớt bàn tán
cái chết của cô Khuê mà họ hết lòng thương cảm. Họ lại càng bàn tán nhiều
hơn về cái chết của Thủ. Với bà Lưu , mẹ Thủ , với đa số dân làng và ngay
cả ông Lý Trưởng đương nhiệm , Thủ không hề tự tử. Họ cho rằng Thủ bị
ông Chánh cùng người nhà treo cổ ngay tại chổ cô Khuê để trừng phạt cái
tội đã leo trèo của Thủ làm hại đời cô Khuê. Chỉ riêng gia đình ông Chánh
thì biết chắc cái chết của Thủ là do sức mạnh huyền bí của hồn cô Khuê bên
kia thế giới đưa đẩy. Nhưng mọi người đều nghĩ ngược lại , họ đoán chắc
ông Chánh giết Thủ nhưng không ai dám lên tiếng.
Mà có lên tiếng cũng vô ích bởi ông là người có rất nhiều thế lực và bởi
phương thức điều tra thời ấy còn quá sơ sài. Dư luận nhầm lẩn cái chết của
Thủ càng taọ thêm nhiều huyền thoại quyền lực cho ông Chánh nghĩa là