TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 100

Không nghe con nói gì, lão cho rằng nó đã yên tâm nằm ngủ lại rồi,

bèn mở cửa đi ra. Bên ngoài, trời tối om, và hết sức vắng. Chỉ mặt đường
xam xám là trông thấy rõ. Chiếc đèn lồng chiếu thẳng vào hai chân lão
bước đều đều. Thỉnh thoảng, gặp một vài con chó, nhưng chẳng con nào
buồn sủa. Trời lạnh hơn trong nhà nhiều, nhưng lão cảm thấy sảng khoái,
như bỗng dưng mình trẻ lại, và ai cho phép thần thông cải tử hoàn sinh. Lão
bước những bước thật dài. Trời cũng sáng dần và đường cũng càng lâu
càng rõ.

Đang chăm chú bước, bỗng lão giật mình nhìn thấy ngã ba đường

đằng xa, trước mặt. Lão quay lại, đi mấy bước, tìm một cửa hiệu còn đóng
kín mít, rẽ vào dưới mái hiên, tựa lưng vào cửa. Một lúc lâu, lão thấy hơi
lành lạnh.

- Hừ! Một ông già!

- Thích nhé!...

Lão lại giật mình, trố mắt nhìn. Có mấy người đi qua. Một người còn

quay đầu lại nhìn lão. Lão không trông rõ là ai, nhưng thấy ánh mắt cú vọ
ngời lên, như người đói lâu ngày thấy cơm. Lão nhìn chiếc đèn lồng. Đèn
tắt rồi. Lão đặt tay lên túi áo. Gói bạc vẫn cồm cộm ở đấy. Ngước đầu nhìn
xung quanh, lão thấy bao nhiêu người kỳ dị hết sức, cứ hai ba người một, đi
đi lại lại như những bóng ma. Nhưng nhìn kỹ thì lại chẳng lấy gì làm quái
lạ nữa.

Một lát, lại thấy mấy người lính đi đi lại lại. Đằng xa cũng thấy rõ

miếng vải tròn màu trắng ở vạt áo trước và vạt áo sau; khi họ đi qua trước
mắt thì thấy cả đường viền màu đỏ thắm trên chiếc áo dấu (1). Tiếng chân
bước ào ào. Trong nháy mắt, bao nhiêu người đi qua. Những người tụm
năm tụm ba lúc nãy bỗng cũng dồn lại một chỗ, rồi xô nhào tới như nước
thủy triều. Gần đến ngã ba đường thì bỗng đứng dừng lại, quây thành một
nửa vòng tròn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.