TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 98

- Thôi đừng đùa.

- Đùa à? Không xoáy thì sao lại bị đánh què chân thế kia?

Bác ta nói khe khẽ:

- Ngã què... Ngã... Ngã...

Mắt bác ta nhìn ông chủ quán trông có vẻ van xin đừng nói nữa. Lúc

đó, có mấy người cũng vừa đến. Họ cùng ông chủ quán cười dậy lên. Tôi
hâm rượu, bưng ra đặt trên bộc cửa. Bác ta nắn trong túi áo rách lấy ra bốn
đồng trinh bỏ vào tay tôi. Tôi thấy tay bác ta lấm những bùn. Thì ra bác ta
đi bằng tay! Một lát sau, uống hết rượu, bác ta thong thả chống tay lết đi
giữa tiếng nói tiếng cười của những người xung quanh.

Từ đó về sau, lâu lắm, tôi không hề thấy bác Khổng Ất Kỷ đâu nữa.

Cuối năm, ông chủ quán hạ tấm bảng xuống, nói:

- Lão Khổng Ất Kỷ còn nợ mười chín đồng trinh kia đấy!

Đến tết Đoan Ngọ năm sau, lại nói:

- Lão Khổng Ất Kỷ còn nợ mười chín đồng trinh kia đấy!

Đến tết Trung thu thì không nghe nói nữa. Và cuối năm, cũng chẳng

thấy bác ta đến.

Cho đến bây giờ tôi chẳng hề gặp lại, có lẽ bác Khổng Ất Kỷ chết thật

rồi chăng?

Tháng 3 năm 1919

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.