thường vẫn thua nhiều hơn là được. Do đó y thay đổi dần dần chính sách,
về sau chỉ lườm kẻ thù bằng một cặp mắt giận dữ nữa mà thôi. (7)
Nào ngờ, sau lúc AQ thi hành cái chính sách "lườm nguýt" đó thì bọn
vô công rồi nghề ở làng Mùi lại càng thích chọc ghẹo y hơn. Hễ thấy mặt
AQ đâu là y như chúng nó giả vờ làm bộ ngạc nhiên nói:
- Ơ kìa! Sáng quang lên rồi kia kìa!
AQ lại nổi giận, lại lườm bằng một cặp mắt rất dữ tợn. Nhưng chúng
nó vẫn không sợ, cứ nói:
- À té ra có ngọn đèn bảo hiểm (8)kia kìa.
-----
(7) "Lườm kẻ thù mạnh hơn mình bằng một cặp mắt giận dữ" nhưng
không dám chống cự lại, cũng là một khía cạnh của "phương pháp thắng lợi
tinh thần".
(8) Thứ đèn thợ mỏ vẫn dùng ở dưới hầm để trông cho rõ mà làm việc.
Không có cách gì đối phó, AQ đành nghĩ ra một câu để trả thù:
- Thứ chúng mày không xứng...
Lúc đó, y lại cảm tưởng rằng cái sẹo trên đầu y không phải là một cái
sẹo tầm thường mà là một cái sẹo vinh diệu, danh giá nữa kia. Nhưng như
trên kia đã nói, AQ là người kiến thức rộng, y biết ngay rằng nếu y nói nữa
nhất định sẽ phạm húy, nên y không nói hết câu.
Thế mà lắm đứa vẫn chưa chịu thôi, cứ ghẹo y, thành ra cuối cùng lại
đánh nhau. Thực tế thì AQ thua, người ta nắm lấy cái đuôi sam vàng hoe
của y và dúi đầu vào tường thình lình bốn năm cái liền rồi mới hả dạ bỏ đi.
Còn AQ thì đứng ngẩn người ra một lúc, nghĩ bụng: