TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 161

lại, hai chân sau dấn mạnh một cái xuống đất đánh "bịch" rồi nhảy ngược
lên, như một cục tuyết. Quạ, thước bay mất. Mấy lần như thế rồi sau không
dám lảng vảng đến nữa. Bà Ba nói rằng, quạ thước thì không ngại, chẳng
qua cướp mất ít thức ăn là cùng, chứ cái con mèo đen kia mới đáng ghét.
Nó cứ ngồi lù lù trên bức tường thấp, nhìn chằm chặp, vẻ ác lắm. Phải coi
chừng. May mà con S. với nó là thù địch của nhau; có lẽ cũng không đến
nỗi xảy ra việc gì.

Bọn trẻ con thường bắt cặp thỏ ra nghịch, dang tay vây quanh. Thỏ rất

hiền lành, cứ vểnh tai lên, động đậy cái mũi, ngoan ngoãn đứng trong vòng
vây. Nhưng sơ hở một tí là chúng nó luồn ngay ra ngoài. Đêm đến, chúng
nó ngủ trong một chiếc hòm gỗ nhỏ, trong lót ít rạ, đặt dưới mái hiên phía
cửa sổ sau.

Được mấy tháng như thế, bỗng một hôm thấy chúng nó cứ bới đất lên,

bới rất nhanh, chân trước quào, chân sau hất, chưa đầy buổi đã đào được
một cái hang sâu. Ai cũng lấy làm lạ. Sau xem kỹ thì ra một con, bụng to
hơn bụng con kia nhiều. Hôm sau, chúng nó tha cỏ khô, lá cây vào hang,
lục đục suốt buổi.

Mọi người vui vẻ, nói là sẽ được xem thỏ con; bà Ba liền hạ lệnh giới

nghiêm, cấm trẻ con từ nay không được bắt thỏ nghịch nữa. Mẹ tôi cũng rất
mừng thấy gia đình nhà thỏ đông đúc thêm, và nói chờ lúc nào thôi bú,
cũng sang xin một đôi về nuôi ngay ngoài cửa sổ nhà mình.

Từ đấy, chúng nó cứ nằm lì trong cái hang chúng nó đào lấy. Thỉnh

thoảng cũng có ra ăn, nhưng sau thì không thấy ra nữa. Không biết chúng
nó ăn thức ăn dự trữ trong hang hay là chúng nó không ăn nữa. Được hơn
mười ngày, bà Ba bảo với tôi rằng lại thấy chúng nó ra, và có lẽ bày thỏ con
đẻ ra chết cả rồi hay sao ấy, bởi vì thấy con thỏ cái, vú căng sữa mà lại
tuyệt nhiên không vào cho con bú. Bà ta nói có vẻ bực mình lắm, nhưng
cũng chẳng biết làm thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.