TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 64

AQ đem hai bàn tay lên che đầu rồi không kịp suy nghĩ chuồn thẳng.

May mà "ông Tây" không đuổi theo. AQ chạy rất nhanh khoảng độ năm
sáu mươi bước, mới đi chầm chậm lại. Lúc bấy giờ lòng AQ bỗng lại âu
sầu. Muốn làm cách mạng nhưng "ông Tây giả" không làm cho. Y không
còn cách nào khác nữa. Từ nay còn mong gì người mũ bạch, áo giáp bạch
đến gọi! Bao nhiêu hoài bão, bao nhiêu hy vọng, bao nhiêu chí hướng và
tiền đồ, thế là đi đời nhà ma! ấy là chưa kể y sẽ chịu bao nhiêu nỗi nhục
nhã khi bọn hiếu sự sẽ đem chuyện này đồn đại lên để cho tụi Vương Râu,
cu D. có dịp cười cợt!

Tuồng như xưa nay AQ chưa hề bao giờ chán chường như hôm nay.

Cho đến cả cái đuôi sam quấn vòng quanh trên đầu, hôm nay y cũng cho là
vô vị, đáng khinh bỉ hết sức! Y muốn đem mà buông xuống cho bõ ghét,
nhưng rồi cũng thôi, không buông xuống. Y đi rong mãi đến khuya, uống
chịu hai bát rượu. Thế rồi tinh thần lại phấn khởi lên, và y lại mơ tưởng đến
những chiếc mũ bạch, áo giáp bạch...

Một hôm, AQ theo như lệ thường đi rong mãi đến khuya, lúc các quán

rượu sắp đóng cửa, mới trở về đến Thổ Cốc.

Đùng! Đùng!

Bỗng có mấy tiếng ầm rất lạ tai, giống tiếng pháo mà không ra tiếng

pháo! Vốn tính thích ồn ào và thích nghe nhảm, AQ mò ra xem. Đằng trước
mặt như có tiếng chân người bước tới. Y lắng tai nghe. Bỗng có người từ
đằng kia chạy lại. Chợt trông thấy, AQ cũng theo bóng người ấy chạy nốt.
Người ấy chạy quành, y cũng quành theo. Người ấy đứng dừng lại, y cũng
đứng dừng lại. Nhìn lại phía sau chẳng có gì. Té ra bóng người chạy đó là
cu D. Y phát bẳn:

- Cái gì thế?

- Hừ... nhà cụ Trị... Triệu mất cướp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.