TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 65

Cu D. vừa trả lời vừa thở hồng hộc.

Quả tim AQ cũng thoi thóp, dồn ngược. Nói xong cụ D. lại chạy. AQ

cũng chạy theo, và còn đứng dừng lại mấy lần nữa. Dù sao thì AQ cũng đã
làm qua nghề ấy, cho nên y gan dạ lắm. Y nép vào một góc đường, nghe
ngóng, tựa hồ như có tiếng kêu gào, và nhìn kỹ thì tựa hồ như có vô số
người đội mũ bạch, mặc áo giáp bạch, tấp nập khiêng những rương hòm, đồ
đạc, chuyển từ nhà chuyển ra. Cái giường Hồng Kông của mợ Tú hình như
cũng chuyển ra đấy rồi! Nhưng không thấy rõ cho lắm. AQ còn muốn lại
gần, nhưng chân vẫn không nhúc nhích.

Đêm ấy không có trăng. Trong bóng tối dày đặc, cảnh làng Mùi vẫn

lặng lẽ như những ngày thịnh trị đời Hy Hoàng. AQ đứng nhìn, nhìn đến
phát chán mà vẫn thấy chúng nó ra ra vào vào, khiêng hoài, khiêng mãi.
Hết khiêng rương lại khiêng đồ vật, hết khiêng đồ vật lại khiêng cái giường
Hồng Kông của mợ Tú... Chúng nó khiêng đến nỗi làm cho AQ không tin
cả con mắt y nữa. Nhưng y không định lại gần, y trở về đền Thổ Cốc.

Đền Thổ Cốc cũng tối đen như mực. Y khép chặt cửa ngoài, đi lò mò

vào nhà, ngả người xuống giường một hồi rất lâu. Lúc đó tâm thần y mới
ổn định và y mới bắt đầu suy nghĩ về y. Rõ ràng bọn đội mũ bạch, áo giáp
bạch đến rồi, thế mà chúng nó không thèm gọi mình một tiếng! Chúng nó
khiêng bấy nhiêu đồ tốt thế mà cũng chả có phần mình. Thôi! Đấy lại chỉ
tại cái thằng Tây giả khả ố kia, nó không cho mình "làm giặc"! Nếu không
lẽ nào lần này lại không có phần mình? AQ càng nghĩ càng tức điên ruột
lên. Y sẽ gật đầu nói một cách độc địa.

- Không cho tớ làm giặc à! Chỉ có một mình mày làm giặc thôi à! Mẹ

cái thằng Tây giả này! Được! Mày làm giặc!... Làm giặc là tội chết chém.
Tớ sẽ viết ngay một lá đơn phát giác để người ta bắt cổ mày, đem về huyện
chặt đầu, tru di cả nhà cho mà xem... S... sật! S... sật!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.